Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 117: Lục Mặc Suy Tư


Trong ấn tượng của anh, Diệp Vân Linh là một người yếu đuối không có chủ kiến, luôn dễ dàng
nghe theo lời nói chỉ từ một phía.
Nếu không phải lời này là đo chú Đức nói với anh, thì Lục Mặc đã không tin.
Sau khi cúp máy, Lục Mặc lấy điện thoại tìm kiếm tên của chương trình, thật ra là có video phát
lại, nhưng dài quá anh không có thời gian xem hết.
Lại đổi thành tìm kiếm tên Diệp Vân Linh, liền phát hiện trên mạng có rất nhiều video về cô.
Trong đó video đầu tiên đứng thứ nhất có tiêu đề là "Ba phút để bạn nhìn thấy một Diệp Vân Linh
rất khác."
Lục Mặc click vào xem.
[Bạn cho rằng đây là một nữ nghệ sĩ trí thức ưu nhã, nhưng thực tế lại là chúa tể ngôn ngữ, bà
hoàng chặn họng.]
Sau đó là một loạt các câu nói dỗi người kinh điển của Diệp Vân Linh được cắt ra từ chương trình
rồi tổng hợp biên tập lại.

"Thi đấu quan trọng tham gia là được, vui là chính, giải thưởng chỉ là phụ."
"Hay là cô cảm thấy xin lỗi như vậy còn chưa được, phải ba quỳ chín lạy nữa mới đủ thành ý."
"Đừng tưởng là ta không biết trong vali hành lý của nhóc còn có ngăn bí mật, mặt sau giấu một bộ
hoa dung và khối rubik."
"Thôn trưởng, tôi có thể chửi thề không?"
Cuối cùng là vẻ mặt vừa yếu đuối, đáng thương lại vừa bất lực của thôn trưởng và câu nói của anh
ta: "Không thể, hãy sử dụng từ ngữ văn minh."
Video này được cắt ghép rất hài hước.
[Bạn cho rằng kỹ năng sống của các ngôi sao nữ chỉ là con số không? Trên thực tế thì....]
Tiếp theo là một loạt phân cảnh: Diệp Vân Linh dùng kẹp tóc mở khóa, Diệp Vân Linh lái xe ba bánh, Diệp Vân Linh bê gạch xây bệ bếp, còn có Diệp Vân Linh giảng giải cho Lục Tử Hạo những kiến thức về rừng mưa nhiệt đới, kết hợp với âm nhạc BGM giống như đang xem một đoạn hồi ký.

Cuối cùng là câu nói của Diệp Vân Linh: "Cuộc sống không đễ dàng nên bị buộc phải đa tài, đa nghệ."
Phía dưới còn có mấy video tương tự như thế nữa, cơ bản đều là đảo ngược như vậy. Lục Mặc xem rất nghiêm túc, xem hết video này sang video khác.

Lúc xem đến chỗ nào buồn cười, khoé miệng cũng không nhịn được hơi cong lên.

Cô ấy biết nhiều như vậy sao? Đúng là làm cho người ta ngoài ý muốn.

Hơn nữa những tài khoản B trạm [ Bilibili - giống youtube] kia chỉnh sửa rất khéo léo, một đoạn video vốn dĩ bình thường sau khi trải qua cắt nối biên tập, lồng thêm âm nhạc, hiệu ứng trở nên thú vị hơn rất nhiều.
Huống hồ Diệp Vân Linh sau khi tham gia chương trình còn có nhiều phân cảnh nổi tiếng như vậy nữa.


Bất tri bất giác, Lục Mặc đã xem rất lâu.

Nhìn đồng hồ, thầm nghĩ bên chỗ cô bây giờ còn chưa tới 9 giờ, chắc vẫn đang trong thời gian phát sóng trực tiếp.

Lục Mặc hơi do dự một chút rồi nhấn vào phòng livestream của Diệp Vân Linh trong chương trình "Mẹ ơi cố lên."

Tình cờ phòng phát sóng trực tiếp đang đến đoạn sau khi bọn họ về tới khách sạn, chuẩn bị ăn tối.
Ekip chương trình đã chuẩn bị một bàn tiệc thịnh soạn trong phòng khách.


Có cua hoàng đế, sashimi cá hồi, sườn bò nướng rắc thì là và các món ăn khác. Hôm nay bọn họ đi bộ trong rừng mưa nhiệt đới suốt 6-7 tiếng đồng hồ, sức lực toàn thân đã cạn kiệt, thậm chí cơm trưa cũng không ăn.
Bây giờ đã hơn 7 giờ tối, nhìn thấy một bàn đồ ăn phong phú, Diệp Vân Linh vội vã nhào tới: "Thấy một bàn mỹ thực hấp dẫn này, công sức của tôi hôm nay cũng không uổng."


Cũng mặc kệ hai đứa nhóc, cô bắt đầu cầm dao nĩa lên tự mình đánh chén trước.

Lục Ngữ Nịnh thấy thế cũng vội chạy tới, cầm đũa muốn gắp một con tôm hùm Boston lên ăn, kết quả dùng đũa còn chưa quen nên gắp một hai lần vẫn chưa gắp được.

Nhìn thấy Diệp Vân Linh phối hợp dao nĩa, thuận lợi gắp con tôm hùm lớn kia lên, Lục Ngữ Nịnh cười đến mí mắt cong cong: "Cảm ơn dì Vân, dì Vân thật tốt."

Lục Tử Hạo thấy thế, khẽ cau mày: "Dì đừng để Nịnh Nịnh ăn hết cả con tôm, hải sản tính hàn, ăn nhiều sợ em ấy sẽ tiêu chảy, nửa con là đủ rồi."


Diệp Vân Linh nhét nửa con tôm hùm kia vào miệng, cắn một miếng hết nửa con, cực kỳ hài lòng: "Hải sản tính hàn, nên cứ để người lớn ta đây tiêu diệt hết cho."

Lục Ngữ Nịnh lòng đang tràn đầy cảm kích tưởng Diệp Vân Linh gắp tôm hùm giúp mình, biểu cảm hoá đá tại chỗ: "......"
Lục Tử Hạo cũng sửng sốt ngây ngẩn cả người, một lúc lâu sau mới nói: "Đoạt đồ ăn với trẻ con, dì còn biết xấu hổ nữa không?"

Diệp Vân Linh vừa ăn vừa trả lời: "Ta tưởng cháu đã sớm biết chuyện ta không biết xấu hổ rồi chứ."

Lục Tử Hạo vỗ trán, rất cạn lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận