Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 99: Chương 99

Chương 99: Chương 99Chương 99: Chương 99
Chương 99: Chương 99
Lý Lạc Phàm chứng kiến một tình yêu sinh ly tử biệt, bị ngược đãi, ôm ngực dựa vào bàn làm việc không nhịn được đã khóc một lúc để tưởng nhớ Vương Mạt.
Mặc dù Vương Mạt đã biến mất khỏi tầm mắt của Vương Tiệp, nhưng đối với Lý Lạc Phàm là vô dụng, nhìn thấy Vương Tiệp khóc không ngừng, Vương Mạt lo lắng đi vòng qua bên cạnh Lý Lạc Phàm: 'Cô an ủi cô ấy đi, đưa cho cô ấy một tờ giấy để lau nước mắt!"
Lý Lạc Phàm không khỏi buồn bã nhìn anh ta: 'Cô ấy là bạn gái của anh hay của tôi?
Nhưng cô biết rố Vương Mạt đã chính thức chia tay Vương Tiệp, anh ta sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cô ấy nữa, đành phải cam chịu đi đến rót một ly nước ấm nhét vào tay Vương Tiệp, lấy khăn đưa cho cô ấy: Đừng khóc nữa. ˆ
Vương Tiệp nhận lấy khăn, không nhịn được đưa tay qua ôm lấy Lý Lạc Phàm, úp mặt vào vai cô khóc nức nở.
Lý Lạc Phàm đưa tay lên vỗ nhẹ vào tấm lưng đang run rẩy của cô ấy, nhẹ giọng nói: 'Cô biết không, sau khi biết cô đã tìm được một nửa của mình, Vương Mạt vốn định sẽ không xuất hiện nữa, anh ấy sợ cô buồn và đau lòng, nhưng nếu cô thế này thì linh hồn của anh ấy của không yên. '
Vương Tiệp nức nở đứng thẳng dậy, không ngừng dùng khăn lau mặt.
'Đối với anh ấy mà nói, cô hạnh phúc vui vẻ chính là tâm nguyện của anh ấy. ' Lý Lạc Phàm vừa nói vừa rút chiếc khăn mới đưa cho cô ấy: 'Bây giờ khúc mắc trong lòng cô đã được giải đáp, nguyện vọng của anh ấy cũng đã hoàn thành, cô hãy bắt đầu cuộc sống mới của mình đi. ' Vương Tiệp gật đầu, đôi mắt ướt sũng đầy kiên định: Tôi nhất định sẽ sống tốt, tôi hy vọng vài chục năm nữa, khi tôi già ngồi trên chiếc ghế bập bênh nhớ đến anh ấy, tôi có thể vui vẻ nói với anh ấy, đời này tôi đã sống rất tốt. '
Lý Lạc Phàm vỗ vai cô ấy: 'Tôi cho cô nghỉ phép một tuân, cô về nhà điều chỉnh lại tâm trạng của mình, để an toàn, tốt nhất cô nên gọi người đến công ty để đón mình, nếu không tôi sẽ rất lo lắng. '
'Được." Vương Tiệp lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn thoại trên Wechat: 'Vu Thần anh có thể đến công ty đón em được không?
Vài giây sau, điện thoại Vương Tiệp rung lên, sau khi cuộc gọi được kết nối, giọng nói lo lắng của một người đàn ông vang lên từ điện thoại: Nhu Nhu em làm sao vậy? Anh nghe giọng em giống như đang khóc? Anh lập tức đến công ty đón eml' Lý Lạc Phàm liếc mắt nhìn Vương Mạt, trên mặt Vương Mạt lộ ra nụ cười nhẹ nhõm: 'Bạn trai của cô ấy không tôi. '
Mười lăm phút sau, một chiếc xe BMWSs dừng trước cổng công ty, Lý Lạc Phàm tự mình đưa Vương Tiệp ra đến cửa công ty. Nhìn thấy người yêu hiện tại, sức mạnh mà Vương Tiệp vừa gây dựng trong nháy mắt đã sụp đổ, cô ấy chạy tới trước mặt Vu Thần ôm chặt lấy anh ta, nước mắt lại chảy xuống: Em đã biết tin tức của Vương Mạt, năm đó vừa về nước anh ấy đã bị tai nạn xe, anh ấy đã ra đi mười hai năm rồi. '
Trên mặt Vu Thần lộ ra vẻ đau lòng, càng ôm bạn gái chặt hơn, nhẹ nhàng vuốt tóc cô ấy.
Vương Mạt đứng trước cổng công ty, trong lòng thâm gửi lời chúc phúc, cùng lúc đó, Vu Thần tình cờ ngẩng đầu lên, nhìn thấy một bóng người trong suốt đang làm động tác cổ vũ về phía mình. Đến khi anh ta chớp mắt muốn nhìn rõ hơn, thì hình ảnh của người kia lại biến mất không nhìn thấy nữa.
Tâm nguyện của Vương Mạt đã hoàn thành, Lý Lạc Phàm một mình trở lại văn phòng, cảm thấy có chút đau lòng vì Vương Mạt, Vương Tiệp đã có kết quả tốt, mà Vương Mạt vẫn phải một mình gánh chịu nỗi đau chia cắt âm dương.
Anh đi đầu thai đi. ' Lý Lạc Phàm nhìn Vương Mạt nói: 'Lúc trước anh đến chỗ tôi xin làm đầu bếp, nhưng tôi lại thấy Trân Bằng Cương nấu ngon hơn, anh ở lại đây cũng không có tác dụng gì, không bằng anh sớm đi âm phủ xếp hàng đầu thai đi, bắt đầu một cuộc đời mới. '
Bạn cần đăng nhập để bình luận