Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 95: Chương 95

Chương 95: Chương 95Chương 95: Chương 95
Chương 95: Chương 95
Vương Tiệp bị lời nói của Lý Lạc Phàm làm cho mỉm cười, nhưng khi nhìn thấy ly nước ép xoài trước mặt, nụ cười của cô ấy nhạt dần đi.
Thực ra cô ấy vẫn luôn công tư phân minh, cô ấy chưa bao giờ nói chuyện về công việc với những người bạn thân nhất của mình, cũng chưa bao giờ nói chuyện đời tư của mình với đồng nghiệp trong công ty, một boss lớn giống như Lý Lạc Phàm đây, cô ấy còn hy vọng trong công việc mình càng ít qua lại càng tốt, mọi việc thông qua phó tổng càng nhiều càng tốt, đừng để cô ấy phải đối mặt với boss.
Nhưng hôm nay Lý Lạc Phàm lại đích thân gọi cô ấy tới, không những xinh xắn, dễ thương như em gái hàng xóm, còn mang cho cô ấy một ly nước xoài có hương vị giống hệt như năm đó, điều này khiến cô ấy muốn nói hết những khúc mắt giữ ở trong lòng suốt mười hai năm ra.
Cầm lấy một chiếc ống hút và khuấy đều ly nước xoài, Vương Tiệp nhìn ra ngoài cửa sổ: 'Trước đây tôi là một học bá, 14 tuổi đã thi đậu học vượt lớp, 18 tuổi, tôi đến một đất nước xinh đẹp để học cao học, khi đang học cao học tôi gặp một chàng trai, anh ấy là Vương Mạt lớn hơn tôi bốn tuổi, đến từ một tỉnh phía Nam, anh ấy đang học ở một trường đại học khác rất gần với trường tôi. '
Vuốt chiếc ly thủy tinh lạnh lão, Vương Tiệp nhớ lại từng khoảnh khắc năm đó: 'Anh ấy lớn lên rất đẹp trai, chơi thể thao tốt, học cũng giỏi, là người mà tôi rất ngưỡng mộ. Trong số các bạn nghiên cứu sinh người Trung Quốc, tôi là người trẻ nhất. Anh ấy đặc biệt chăm sóc tôi, theo thời gian, tôi đã thâm thích anh ấy, khi tôi còn chưa có dũng khí thổ lộ thì anh ấy giành trước, anh ấy nói rằng việc tỏ tình phù hợp với con trai hơn, tôi không cần giành lấy. '
'Sau đó chúng tôi ở bên nhau. ' Trên mặt Vương Tiệp xuất hiện nụ cười, ngọt ngào lại mang theo chút cay đắng: 'Chúng tôi ở bên nhau bốn năm rất hạnh phúc, chúng tôi cùng nhau học tập cùng nhau làm việc, khi mùa hè đến anh ấy luôn làm cho tôi một ly nước ép chua chua ngọt ngọt, giống hệt với mùi vị của ly nước ép này. '
'Chúng tôi có quan điểm giống nhau, tam quan nhất trí, sở thích cũng giống nhau, tôi vẫn luôn nghĩ anh ấy là một nửa mà ông trời phái đến cho: tôi, không ai có thể phù hợp với tôi hơn anh ấy, lúc đó anh ấy cũng nghĩ như vậy, còn nói sau khi học xong chúng tôi sẽ trở về Trung Quốc, anh ấy sẽ chuẩn bị một màn cầu hôn lãng mạn cho tôi, cho tôi một hôn lễ hoàn mỹ nhất. '
Nụ cười của Vương Tiệp dừng lại, chậm rãi biến mất: 'Bởi vì visa có chút vấn đề nên anh ấy đã về nước trước, chúng tôi hẹn nhau khi nào tôi vê nước anh ấy sẽ đến đón tôi, nhưng tôi không ngờ lần chia tay ở sân bay cũng là lần cuối cùng chúng tôi gặp nhau, từ đó tôi không còn liên lạc được với anh ấy nữa. Lý Lạc Phàm liếc mắt nhìn Vương Mạt, cảm thấy có chút đau lòng cho cô gái cố chấp Vương Tiệp này: 'Cô không có thông tin liên lạc của gia đình, bạn học hay bạn bè gì của anh ấy sao?' Vương Tiệp chậm rãi lắc đầu: 'Tôi có tài khoản Wechat của mẹ anh ấy, trước đây có cùng nhau tán gẫu vài lần, nhưng sau khi Vương Mạt trở về Trung Quốc, mẹ anh ấy không nói chuyện với tôi nữa, tôi đã gửi rất nhiều tin nhắn Wechat nhưng bà ấy không hồi âm lại, giống như không còn nhận ra tôi nữa. ' 'Lúc đầu tôi rất buồn và tuyệt vọng, cảm giác như anh ấy đã phản bội tôi, thậm chí bắt đầu hận anh ấy, nhưng khi thời gian trôi qua, lý trí và sự bình tĩnh của tôi dân dần trở lại, tôi bắt đầu bình tính tiếp nhận chuyện này, nếu anh ấy yêu người khác cũng tốt, có thể xem tình cảm của tôi như một trò chơi cũng được, tôi chỉ hy vọng anh ấy có thể nói rõ mọi chuyện với tôi, quang minh chính đại kết thúc. '
Lý Lạc Phàm nhẹ nhàng thở dài: 'Nếu đã mất liên lạc, vậy thì cô hãy quên anh ấy đi và bắt đầu sống một cuộc sống mới thật tốt, vì sao lại khốn khổ chờ đợi nhiều năm như vậy, là anh ấy phụ cô mà. '
Bạn cần đăng nhập để bình luận