Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 209: Chương 209

Chương 209: Chương 209Chương 209: Chương 209
Chương 209: Chương 209
Lý Lạc Phàm khua tay tạo pháp chú, lá bùa dính trên đầu quỷ trẻ con lập tức bốc cháy, quỷ trẻ con đột ngột ngậm miệng, làn da trắng nõn biến mất, biến thành một cái xác trẻ con cả người xanh tím.
Nó cực phẫn hận vì Lý Lạc Phàm lột đi vỏ bọc của mình, há miệng phun một luông khói đen dày đặc về phía Lý Lạc Phàm. Lý Lạc Phàm vẫn điềm nhiên, ngón tay búng ra một đốm lửa, lửa như có miệng, cứ vậy bao phủ lấy khí đen. Vài giây sau, khí đen theo đó bị đốt sạch sẽ, tỏa ra một mùi tanh nồng nặc.
Lúc này, không đợi quỷ trẻ con làm khó mình nữa, Lý Lạc Phàm ra tay trước. Cô vứt một lá bùa giam cầm ra, tỏa định quỷ trẻ con. Quỷ trẻ con muốn cử động mà chẳng thể nhúc nhích, cũng không thể thốt ra âm thanh nào, chỉ biết oán độc nhìn Lý Lạc Phàm, tựa hô muốn dùng ánh mắt băm vằm cô.
Mặt mày Lý Lạc Phàm vô cảm, rút luôn bút Bạch Ngọc ra, chấm ít chu sa, rút một luồng linh khí từ lòng bàn tay, vẽ bùa tại ấn đường quỷ trẻ con. Liễu Như Thị chau mày nhìn Lý Lạc Phàm, trên mặt đây vẻ không tán thành. Chẳng qua anh không hề cất lời, vừa chắp tay sau lưng chứng kiến hết thảy, vừa âm thầm búng tay về phía cuối lối đi trong mộ. Tiếng bước chân ngày một rõ ràng chợt dừng. Một cái bóng đen tuyền ngã xuống đất.
Qua vài giây, tiếng bước chân tiếp tục vang lên trên lối mộ. Liễu Như Thị yên lặng nhìn thoáng qua Lý Lạc Phàm đang vẽ bùa, ngón tay lại giật giật.
Vu Vân Vĩ không phát hiện ra hành động của Liễu Như Thị, hồi hộp quan sát Lý Lạc Phàm cả buổi, sợ cô sẽ bị quỷ trẻ con làm cho bị thương. Cũng may Lý Lạc Phàm vẽ bùa rất nhanh, linh phù trên trán quỷ trẻ con lóe lên rồi chìm vào hồn phách. Ngay sau đó, âm khí đen kịt trên cơ thể quỷ trẻ con bắt đầu túa ra ồ ạt, trên mặt quỷ trẻ con xuất hiện sự đau đớn.
Qua khoảng 3-4 phút, tốc độ âm khí toát ra ngoài chậm dần, quỷ trẻ con trợn mắt, hung tợn nhìn chằm chằm Lý Lạc Phàm, thế nhưng sự oán độc trong ánh mắt rõ ràng đã vơi bớt phân nào.
Lý Lạc Phàm khẽ lắc đầu, thở dài hơi tiếc nuối. Bấy giờ, Vu Vân Vĩ mới sực hiểu mục đích của Lý Lạc Phàm hồi nấy, nhìn cô hơi khó tin: "Cô muốn loại bỏ sạch sẽ lệ khí trên người nó? Tuy trên tay nó không có mạng người nhưng xem vẻ nó vừa chết đã biến thành lệ quỷ luôn, còn ủ mình trong âm khí mãnh liệt ba nghìn năm. Cô có truyên hết linh khí trong người mình cho nó cũng không đủ loại bỏ sạch sẽ lệ khí trong người nó đâu.”
"Tôi biết. Lý Lạc Phàm lại nhanh chóng vẽ một lá bùa nữa, lòng trắng mắt quỷ trẻ con lộn một phát, nó ngã thẳng xuống đất, mất ý thức.
Vu Vân Vĩ bó tay nhìn quỷ trẻ con ngã dưới đất, quay đầu hỏi Liễu Như Thị: "Nên xử lý lệ quỷ chỗ này kiểu gì? Hồi trước bộ phận của chúng tôi chỉ bắt có vài ba con lệ quỷ, kịch cỡ là mười con. Trong lúc bắt giữ, có con đánh nhau ác quá đến hồn bay phách tán, có con được mang về cho đại sư siêu độ, cũng có con muốn tự mở địa phủ cho riêng mình. Nhưng trong lăng mộ này chôn ít nhất phải hơn trăm người, tương đương với hơn trăm lệ quỷ, nhiều vậy chúng tôi chẳng cách nào đưa đi được. Cơ mà nếu bắt xong đánh một trận rồi lại thả thì đến lúc tìm ra chủ lăng mộ, có khi những lệ quỷ này lại ra ngoài gây rối. Giờ phải đánh cho chúng hôn bay phách tán hết sao?”
Vu Vân Vĩ không đành lòng cho lắm. Những lệ quỷ này từng bị chôn sống, sau khi chết lại biến thành lệ quỷ tại môi trường đặc biệt này. Oán khí trên người bọn họ dày tương tự lệ quỷ nhưng thực chất họ lại chưa từng gây tổn hại đến tính mạng con người. Dù sao bọn họ cũng được chôn chung trong một lăng mộ, muốn ra ngoài hại người cũng không có cơ hội! Chỉ đành đồng cảm vì bọn họ sống tại thời đại tồi tệ, chẳng những bị ngạt chết ở khu mộ mà hồn phách cũng bị nhốt trong mộ mấy nghìn năm không thể nào rời khỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận