Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 123: Chương 123

Chương 123: Chương 123Chương 123: Chương 123
Chương 123: Chương 123
Nó không chỉ ngoan ngoãn đưa tay ra nắm lấy sợi dây thừng mà Lý Lạc Phàm đưa cho, mà còn quay đầu rất tốt, dùng cái đầu không có ngũ quan gật đầu vâng lệnh của cô.
Ngô Sơn Huy: ....
Quản lý Ngụy: ..."
Cứu mạng với!
Lý tổng, thứ này còn đáng sợ hơn cả quỷ nữal
Nói tới một tâng khác, Trương Đức Dũng hiện tại đang kéo "Chu Thắng Thành" đẩy cửa ra, đi vào một phòng làm việc có đèn sáng. Bên trong có ba nhân viên đang làm thêm giờ nghe thấy tiếng động thì đồng loạt quay đầu lại, lộ ra nụ cười rạng rỡ khi nhìn thấy Trương Đức Dũng.
"Chào Trương tổng!" "Trương tổng đến rồi!"
"Trương tổng cũng đến tăng ca sao?"
"Được, được, ừml" Trương Đức Dũng thâm thở phào nhẹ nhõm, nếu những nhân viên này đã biết mình, đoán chừng đây là những nhân viên mới được tuyển dụng của công ty giải trí của tập đoàn Viên Khoa. Khi công ty giải trí mới thành lập anh ta có đến đây để mở vài cuộc họp, hầu hết nhân viên đều đã từng gặp qua anh ta rồi.
Sau khi nhân viên chào hỏi xong, cúi đầu tiếp tục công việc đang làm trong tay khiến cho Trương Đức Dũng có hơi lúng túng, không biết làm thế nào...
Mặc dù trên đường đi không gặp phải quỷ thực sự, nhưng sương mù dày đặc sẽ che phủ hội sở, vừa mới ra khỏi quỷ lộ, trong tiềm thức của Trương Đức Dũng đã tạo ra ám ảnh tâm lý về cả tòa nhà. Dù bây giờ có vẻ như đã đến được một nơi an toàn nhưng anh ta vẫn không dám đi thang máy một mình để rời khỏi tòa nhà, lỡ như gặp phải quỷ trong thang máy thì sao? Điều này cũng không phải là không thể xảy ra... nhưng anh ta cũng không thể đi cầu thang bộ được, trong phim kinh dị câu thang cũng là nơi có khả năng gặp phải quỷ rất cao...
Nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy ở trong phòng làm việc như thế này vẫn an toàn hơn, ít nhất có năm người bao gồm cả anh ta và Chu Thắng Thành, đến khi năm người cùng rời đi, khả năng nhìn thấy quỷ sẽ thấp hơn.
Ba người nhân viên kia đang bận rộn trước máy tính, Trương Đức Dũng liền tìm một cái bàn trống ngồi xuống, Chu Thắng Thành cũng đi theo qua, có hơi buồn chán nói: "Chúng ta cứ đợi ở đây à? Chi bằng nhân cơ hội rời đi trước đi!"
Trương Đức Dũng lắc đầu như trống bỏi, trả lời "Không được, chúng ta không thể hành động một mình như vậy được, quá nguy hiểm! Chu tổng, ông nghe tôi, chúng ta cứ ngồi đợi ở đây, nói không chừng lát nữa Lý tổng sẽ qua đón chúng ta cũng nên."
Chu Thắng Thành nhìn chằm chăm anh ta mấy cái, không nói một lời, rồi xoay người đi đến phòng làm việc khác.
Trương Đức Dũng cũng không để ý, thò tay vào túi lấy điện thoại ra, nhưng khi mở khóa màn hình ra, điện thoại vẫn không có tín hiệu. Anh ta có chút hoang mang đứng dậy, đi đến bên cửa sổ và nhìn ra ngoài, thông qua cửa kính có thể nhìn thấy xe cộ đông đúc trên đường cái phía dưới tòa nhà, ánh đèn sáng chói, cũng không có kết giới quỷ. Tại sao điện thoại vẫn không thể gọi được?
Trương Đức Dũng có chút bối rối lắc đầu, quay lại chỗ bàn làm việc trống, anh ta chán nản mở máy tính trên mặt bàn.
Dường như không có ai ở phòng làm việc dùng máy này cả, máy tính hoàn toàn mới, ngoại trừ một vài biểu tượng bên ngoài đi kèm với hệ thống thì không có ứng dụng nào cả.
Khi Trương Đức Dũng đang suy nghĩ vê email tiếp theo để xử lý công việc của mình, một nhân viên nữ đi tới, đặt một cốc cà phê nóng hôi hổi vào tay anh ta, mỉm cười với anh ta rồi quay người rời đi.
Nhìn Chu Thắng Thành đang ngồi nhìn máy tính ở bàn làm việc bên cạnh, Trương Đức Dũng gọi cho nhân viên kia, nhờ cô ấy rót cho Chu Thắng Thành một cốc, nhưng nhân viên nữ dường như không nghe thấy, đi thẳng tới chỗ của mình.
Trương Đức Dũng có chút phát cáu, cảm thấy nhân viên không lịch sự, nhưng hôm nay gặp phải đủ loại chuyện quỷ dị khiến anh ta không có tâm trạng xử lý vấn đề này, vậy nên câm lấy cốc cà phê của mình đưa luôn cho Chu Thắng Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận