Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 284: Chương 284

Chương 284: Chương 284Chương 284: Chương 284
Chương 284: Chương 284
Lý Lạc Phàm khó hiểu hỏi: "Sao phải quay về mới hỏi? Điện thoại của ông bây giờ hết tiền rồi à?"
Vu Vân Vĩ gãi đầu xấu hổ: "Tôi không có số của Liễu Như Thị! Cấp bậc của cậu ấy quá cao, tôi không thể tùy tiện liên lạc với cậu ấy. Tôi phải quay về nộp đơn theo thủ tục, sau đó đợi cậu ấy liên lạc với tôi.'
Lý Lạc Phàm trợn mắt, xoay người rời đi: "Thật là đủ vất vải"
Vu Vân Vĩ nhanh chóng đuổi theo cô: "Vậy cô định tìm thông tin ở đâu?"
Lý Lạc Phàm dừng lại, nghĩ đến lần trước khổ chiến như vậy mới có được 10. 000 điểm, lập tức có chút đau lòng ôm ngực: Còn cách nào khác nữa? Đương nhiên là mua rồi!"
Vu Vân Vĩ nhìn khuôn mặt méo mó vì đau lòng của Lý Lạc Phàm, không khỏi nghĩ nhiều một chút, cái giá phải đắt đến mức nào mới khiến cho ngay cả người giàu nhất tỉnh Nam cũng cảm thấy đau lòng?
Nhưng chờ đến khi bóng dáng của Lý Lạc Phàm gân như biến mất ở cuối lối đi trong lăng mộ, Vu Vân Ví mới nhớ đến vấn đề thứ hai, vội vàng đuổi theo cô: "Lạc Phàm, cô mua nó ở đâu? Tôi cũng muốn đi theo xem thử!"
Lý Lạc Phàm hung dữ quát lại: 'Chờ ông chết đã rồi tính!"
Vu Vân Vĩ: "222"
Tại sao lại đột nhiên trở mặt rôi?
Sau khi rời khỏi lăng mộ, Vu Vân Vĩ muốn liên lạc với những người trong đội tác chiến ở Nam Thành để tiếp tục phân chia công việc, Lý Lạc Phàm nhân lúc này đã quay trở lại sân nhỏ nơi cô đã sống mười tám năm. Khi Trương Nhã Lệ rời đi, cô đã dùng bạt và vải trắng che tất cả đồ đạc, trên mặt đất cũng chỉ có một chút bụi, không tính là bẩn, nhưng nhìn căn nhà trống rỗng, cô luôn có loại cảm giác cảnh còn người mất.
Lý Lạc Phàm mở cửa sổ các phòng để thông gió, chân giãm một cái, cả người lập tức nhảy lên mái nhà, dựa theo thói quen thuở nhỏ mà ngôi ở chỗ trước đây thường cùng sư phụ ngắm trăng.
Lúc này, sắc trời sáng tỏ không trăng, Lý Lạc Phàm có chút tiếc nuối nhìn về phía sân trước, vẻ mặt trong nháy mắt cứng đờ, cô đột nhiên đứng dậy, bỗng phát hiện vị trí này hoàn toàn đối diện với cổng Thanh Đồng trong lăng mộ của Vương Tử Đới.
Tại sao lại trùng hợp như vậy?
Lý Lạc Phàm nhắm mắt lại, bắt đầu nhớ lại hình dáng trước khi khai quật của lăng mộ Vương Tử Đới, nhớ lại mọi thứ từ xu thế đất đai xung quanh cho đến hình dáng của ngọn núi, vẻ mặt càng ngày càng khó chịu. Bởi vì nơi này đã trở thành một thị trấn, rất nhiều ngôi nhà được xây dựng, địa hình phần lớn đã thay đổi, nhưng từ những phần còn lại vẫn có thể nhìn thấy manh mối, chỉ là lúc đó cô mới bắt đầu tìm hiểu về phong thủy, nên cô gân như không nhìn ra có gì đó không ổn, nếu lần này không phải vô tình đi lên mái nhà, cô cũng sẽ không phát hiện ra sự trùng hợp như Vậy.
Chỉ là cô không phát hiện ra, vậy còn sư phụ thì sao?
Lúc trước sư phụ đưa cô đến mua mảnh đất nhỏ này chỉ là trùng hợp, hay là do đã phát hiện điều gì khác?
Mặc dù sư phụ lúc còn sống vẫn luôn tỏ vẻ tâm thường, thậm chí còn có chút nghèo nàn, ngoại trừ việc dạy công phu và đạo pháp cho cô thì không nhìn ra có gì đặc biệt. Thế nhưng sau khi linh hồn sư phụ cô rời khỏi cơ thể, ngài ấy có thể hiên ngang đi đến Địa phủ, không chỉ mang được linh hồn của cô vê mà còn thành lập giao dịch với Địa phủ, thậm chí trên người sư phụ còn có ánh sáng công đức từ mười kiếp khiến cho Liễu Nhiên thèm muốn.
Người có thể đối phó với Liễu Nhiên nhất định có rất nhiều bí mật mà cô không biết.
Lý Lạc Phàm càng nghĩ càng cảm thấy sư phụ chắc chắn đã biết điều gì đó, cô quay người rồi nhảy khỏi mái nhà như một con diều hâu, sau đó từ cửa sổ đang mở leo thẳng vào phòng sư phụ.
Sau khi sư phụ mất, ngoại trừ dọn phòng mỗi tuân một lần thì cô rất ít khi vào đây, một phần là vì ban ngày phải đi học, ban đêm lại nhận nhiệm vụ bắt quỷ, thật sự rất bận rộn, một phân là vì cô sợ nhìn vật nhớ người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận