Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 125: Chương 125

Chương 125: Chương 125Chương 125: Chương 125
Chương 125: Chương 125
Nhưng không thể nói thẳng ra là không dám uống, phải tìm một cái cớ để tránh Tiên Quyên Quyên nghi ngờ, vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, anh ta chợt lóe lên một tia lí trí, buột miệng nói ra một lý do nghe có vẻ hợp lý: "Tôi không thích uống cà phê nóng nên định để nguội rôi mới uống."
Trên mặt của Tiên Quyên Quyên hiện lên vẻ không vui, có vẻ như cảm thấy thất vọng vì không có lý do gì để hành động ngay lập tức.
Trương Đức Dũng cũng không dám ở lại đây nữa, đưa tay kéo Chu Thắng Thành đang chơi máy tính bên cạnh đứng lên, cố gượng cười với Tiền Quyên Quyên: "Mọi người làm việc chăm chỉ nhé, chúng tôi ra ngoài đi vệ sinh một lát."
"Trong này có nhà vệ sinh!" Tiên Quyên Quyên chỉ vào bên trong, vốn không muốn cho Trương Đức Dũng cơ hội ra ngoài: “Anh vào đây đi vệ sinh đi.'
"Không... không hay đâu... Trương Đức Dũng căng thẳng nuốt nước bọt, cố gắng hết sức nghĩ lý do để ra ngoài: "Cái đó, tốt hơn hết tôi vẫn nên đi vệ sinh ở hành lang vậy, kẻo mùi hôi ảnh hưởng đến môi trường phòng làm việc của mọi người."
Tiên Quyên Quyên đứng im trước mặt anh ta, cố chấp chỉ vào bên trong: "Vào trong này mà đi vệ sinhI"
Trương Đức Dũng thuyết phục không thành, khi không nể mặt anh ta thật sự không dám đối đầu với Tiền Quyên Quyên, lỡ như chọc giận ả e rằng ngay cả khoảng thời gian yên bình ngắn ngủi cũng không có. Tất cả những gì anh ta có thể làm là cố gắng trì hoãn càng nhiêu thời gian, tranh thủ giữ an toàn đợi cho đến khi Lý Lạc Phàm đến giải cứu anh ta và Chu Thắng Thành càng tốt. Anh ta nắm lấy cánh tay Chu Thắng Thành một cách run rẩy, sau khi nhìn Tiền Quyên Quyên, anh ta lập tức cúi đầu thỏa hiệp: "Được, tôi sẽ vào trong đi vậy.
Tiên Quyên Quyên hài lòng mở miệng, tốt bụng chỉ vào bên trong: "Ở phía sau.'
Trương Đức Dũng không nói gì, dè dặt kéo Chu Thắng Thành vòng qua chỗ Tiền Quyên Quyên đang đứng, nhanh chóng đi về phía nhà vệ sinh bên trong. Khi Trương Đức Dũng rời khỏi văn phòng lớn, anh ta quay đầu lại nhìn, ngoại trừ Tiên Quyên Quyên vẫn luôn ngoái đầu nhìn anh ta ra, hai người còn lại đều đang bận rộn trước máy tính, ấy thế mà màn hình máy tính lại chẳng hề bật lên.
Đây hoàn toàn không phải là nhân viên mới của Viên Khoa, mà họ là những hồn ma trước đây đã tự sát trong tòa nhà Thu MinhI Trương Đức Dũng kéo theo Chu Thăng Thành, lao vào nhà vệ sinh trong cùng, nhìn ra ngoài không thấy ba "nhân viên" kia đi theo mình, liên buông cổ tay Chu Thắng Thành ra, vừa nhìn ra bên ngoài vừa thấp giọng nói: "Lão Chu, chúng ta phải tìm cách rời khỏi văn phòng này càng sớm càng tốt."
Chu Thắng Thành nghiêng đầu nhìn anh ta, hỏi từng chữ một: "Tại sao vậy?”
Trong lòng Trương Đức Dũng dâng lên một ngọn lửa, anh ta cảm thấy Chu Thắng Thành bình thường trông có vẻ dũng cảm, tháo vát, nhưng sao vào thời điểm quan trọng lại chẳng tỉnh táo chút nào vậy, lúc này rồi mà còn hỏi anh ta tại sao?
Anh ta sốt ruột quay người lại, đang định nói thì con ngươi bỗng nhiên giãn ra, anh ta nhìn chằm chằm vào bộ vest của Chu Thắng Thành, trong lòng chấn động.
Hôm nay, hai vị chủ tịch kiêm tổng giám đốc của tập đoàn Minh Quang và tập đoàn Viên Khoa gặp mặt lân đầu tiên, Trương Đức Dũng và Chu Thắng Thành đi cùng họ đều rất coi trọng cuộc gặp gỡ này. Vì thường xuyên liên lạc trong công việc nên họ đã rất quen thuộc với nhau. Trước khi gặp mặt họ đã thảo luận về vấn đề quần áo, khi đó Chu Thắng Thành cũng nói qua điện thoại rằng ông ta sẽ mặc bộ vest màu đen của hãng A mà ông ta đã đặt may, phối với khuy măng sét màu bạc do vợ tặng hôm kỉ niệm ngày cưới, mang đôi giày da cừu màu nâu sậm.
Còn "Chu Thắng Thành" trước mặt cũng mặc quân áo đen và giày da màu nâu, nhưng bộ vest của ông ta rõ ràng là đô ở ngoài thị trường, căn bản là chẳng có nước so được với đồ vest của hãng A.
Bạn cần đăng nhập để bình luận