Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 226: Chương 226

Chương 226: Chương 226Chương 226: Chương 226
Chương 226: Chương 226
Lý Lạc Phàm câm lấy vòng tay trên bàn, truyền ít linh khí vào chuỗi ngọc. Sau khi xác nhận đoàn lệ quỷ đều đang bình yên vô sự ở bên trong, cô mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tối hôm qua cô ngủ say như chết, một người hai quỷ trong nhà lại chẳng có sức chiến đấu. Nếu có vua quỷ hay thiên sư nào tẩm ngẩm tâm ngầm vào nhà trộm vòng tay thì mình gây ra họa lớn rồi.
Lý Lạc Phàm không dám trì hoãn thêm, nhanh chóng lấy một lá bùa mở quỷ môn ra từ trong ngăn kéo, câm theo vòng tay vào địa phủ. Bạch Tiểu Soái nhận tin đã chờ sẵn tại tòa nhà văn phòng nhỏ. Không riêng gì anh ta mà hai ngài quỷ sai Hắc Bạch Vô Thường cũng đến.
Lý Lạc Phàm đã tiếp xúc vài lần với Tạ Tất An, Phạm Vô Cữu, xem như quen biết sơ sơ nhưng không thân lắm. Lần này Tạ Tất An và Phạm Vô Cữu ngồi trong căn nhà nhỏ một lúc, còn nhấm nháp bánh kẹo Lý Lạc Phàm cố tình đặt trong văn phòng cho các quỷ sai ăn, thiện cảm với cô lập tức tăng mạnh. Vừa thấy cô, họ đã nở nụ cười tươi u ám: "Cô Lý, bánh kẹo cô mang xuống ngon thật, quả nhiên đồ dương gian làm vẫn ngon hơn đồ của địa phủ. Mặc dù dưới địa phủ nhiều đầu bếp nổi tiếng nhưng món ăn họ làm ra tại đây luôn thiếu chút vị dương gian."
Lý Lạc Phàm cười: "Đây là đồ ăn một người bạn của tôi làm. Hồi còn sống anh ấy là một đầu bếp, giờ vẫn lưu luyến cõi trân chưa muốn đầu thai nên ở tạm chỗ tôi. Nếu mọi người thích ăn thì bao giờ về tôi sẽ nói lại với anh ấy, để sau này lúc làm đồ ăn cho Bạch Tiểu Soái, anh ấy sẽ làm thêm một phần cho mọi người. So với bánh kẹo thì anh ấy nấu nướng giỏi hơn nữa, thường sẽ chuẩn bị một phần cho địa phủ định kỳ vào ngày mùng một và mười lăm hằng tháng."
Tạ Tất An cảm ơn, quay mặt lại vỗ đầu Bạch Tiểu Soái, cười sang sảng: "Khó trách cậu tích cực chạy việc bên cô Lý như vậy, toàn túm tụm ăn mảnh thôi."
Bạch Tiểu Soái thể hiện vẻ mặt chính trực: Diêm Quân trên cao, anh ta thực sự không tích cực thế chỉ vì ăn đâu. Anh ta đang vì tình bạn... tình bạn giản đơn giữa người và quỷ!
Lý Lạc Phàm cười hỉ hả: "Sao em nhớ lần trước tôi có việc muốn nhờ mà anh chạy nhanh hơn cả thỏ thế hử?”
Tạ Tất An vươn tay gạt Bạch Tiểu Soái sang một bên, rút điện thoại ra một cách cực kỳ thân thiện: "Nào, chúng ta kết bạn mạng xã hội Quỷ! Có việc gì cô cứ tìm tôi là được, tôi không sợ rắc rối! Đã là bạn bè thì sau này không cần phải khách sáo như vậy. Tôi gọi cô là Lạc Phàm, cô gọi tôi là anh bảy Tại" Phạm Vô Cữu lặng thinh nãy giờ cũng ngẩng đầu, nói ra bốn chữ ngắn gọn nhưng đả kích nặng nề: "Tôi, anh tám Phạm!"
Bạch Tiểu Soái: "..."
Ngài Phạm à, ngài thành quỷ kiểu gì vậy! Thế này có phù hợp với thiết lập quỷ của ngài đâu?!
*x**
Ăn bánh kẹo xong thì nên bắt tay vào công chuyện, Lý Lạc Phàm vỗ một phát vào vòng tay, mở phong ấn, lệ quỷ bên trong lần lượt rơi ra, chỉ thoáng chốc đã đầy khắp căn phòng.
Bạch Tiểu Soái không khép nổi miệng: "Đây là mộ cổ hay ổ quỷ vậy!"
Lý Lạc Phàm một lời khó nói hết: "Đừng nói nữa, còn có lượng xác sống ngang bằng và một tên chủ mộ có thể tái sinh từ máu thịt nữa. Khó trách lần này hệ thống bất chấp cho tôi mười nghìn điểm tích lũy. Đây quả thực chẳng phải công việc cho người làm mà!"
Bạch Tiểu Soái líu lưỡi: "Tôi làm quỷ sai vài trắm năm mà mới nghe vê loại mộ này lần đầu. Chủ mộ là kiểu quỷ nào mà tái sinh được từ máu thịt vậy? Cho tôi mở mang tâm mắt luôn."
Lý Lạc Phàm khẽ lắc đầu: "Để tiêu diệt toàn bộ cơ thể y, tôi đã sử dụng bùa thiên lôi và bùa liệt hỏa, đốt sạch thân xác y, có khi đằng trong cũng hồn bay phách tán theo thân xác rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận