Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 418: Toàn Văn Hoàn

Chương 418: Toàn Văn HoànChương 418: Toàn Văn Hoàn
Chương 418: Toàn Văn Hoàn
Mạnh Bà một mình bắc một cái nồi nhỏ, cho các loại nguyên liệu vào nồi, cuối cùng nhỏ một giọt nước mắt của Mạnh Bà, vừa đun sôi vừa nhẹ nhàng nói: "Muội hiểu, ký ức của họ nên xóa đi và thêm vào, chúng ta không thể để cho họ có bất kỳ ký ức nào liên quan đến kiếp trước được."
Món canh Mạnh Bà đặc biệt nhanh chóng được nấu chín, Mạnh Bà đổ đầy hai bình nhỏ đựng món canh đặc biệt này rồi đưa cho Liễu Nhiên."Muội đã vất vả rồi A Mạnh" Liễu Nhiên mỉm cười ấm áp với Mạnh Bà: "Diêm Vương và quỷ sai ta cũng đã giao phó hết rồi, nhưng dù sao bọn họ cũng không phải người của chúng ta, sau này Lạc Phàm và Như Thị làm phiền muội chăm sóc."
Mạnh Bà nhìn thần hôn trước mặt, nhớ lại lân đầu tiên bà ấy gặp Liễu Nhiên năm đó, khi đó Liễu Nhiên là niềm tự hào của các vị thần và là sư huynh mà bà ấy sùng bái nhất.
"Sư huynh.” Mạnh Bà tiến lên một bước: "Chờ huynh tiêu tán, muội muốn tiễn huynh."
Liễu Nhiên khẽ mỉm cười: "Ta còn có một số việc cần sắp xếp, bảy ngày nữa ta sẽ gọi điện cho A Thanh, huynh đệ chúng ta lại cùng nhau uống một chén."
Mạnh Bà cố nén bi thương gật đầu, bà hiểu, sau bảy ngày nữa Liễu Nhiên sẽ biến mất.
Liễu Nhiên khẽ gật đầu với Mạnh Bà, hóa thành một tia sáng rời khỏi cầu Nại Hà, đi đến Địa phủ.
Lúc này Lý Lạc Phàm và Liễu Như Thị đang nằm cạnh nhau trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ chính của nhà Liễu Như Thị, sắc mặt họ tái nhợt, hoàn toàn là dựa vào ánh sáng công đức để duy trì hơi thở.
Liễu Nhiên đứng bên giường lặng lẽ nhìn mặt Lý Lạc Phàm, một lúc lâu sau mới lấy ra hai bình sứ nhỏ tinh xảo, đút canh Mạnh Bà đặc biệt bên trong cho hai người.
Canh Mạnh Bà phát huy tác dụng, từng mảnh ký ức bay ra khỏi đầu hai người, hóa thành những đốm sáng phần tán vào trong không khí.
DOCFULL.VN - K h o t r u y ệ n d i c h m i ễ n p h í
Hai tay của Liễu Nhiên lần lượt đặt lên đầu hai người, sức mạnh thần hồn và ánh sáng công đức của anh ta dọc theo lòng bàn tay chảy vào cơ thể họ, sức mạnh thân hồn và ánh sáng công đức hợp nhất để chữa lành vết thương mà hai người phải chịu đựng, chữa trị cơ thể bị tổn thương và bổ sung sức mạnh cho hai người.
Mười lăm phút sau, Lý Lạc Phàm và Liễu Như Thi đồng thời mở mắt, Liễu Nhiên cũng biến mất vào lúc đó.
*xx**
Bảy ngày sau, trên đỉnh núi Côn Lôn, A Thanh, Mạnh Bà và Liễu Nhiên tụ tập ở đây, cảm tình vạn năm không còn phải nói lời cảm ơn, đều ở đây uống một hơi cạn sạch ly rượu này.
Liễu Nhiên đứng chắp tay sau lưng, kim quang trên người từ từ nâng thần hôn lên, A Thanh và Mạnh Bà đồng thời ngẩng đầu, bọn họ đã chứng kiến rất nhiều cảnh tượng thân linh tiêu tán, bọn họ biết rằng sau khi Liễu Nhiên đến một độ cao nhất định thì thần hồn và kim quang sẽ đột ngột phân tán, biến thành linh khí nuôi dưỡng mọi loài thực vật trên thế giới.
'A Mạnh" A Thanh đột nhiên hỏi: “Tương lai muội có dự định gì không?”
"Tiếp tục ở lại cầu Nại Hà nấu canh Mạnh Bà, để tất cả linh hồn có thể trở vê thanh tịnh, đầu thai mà không cần phải lo lắng gì." Mạnh Bà quay đầu nhìn A Thanh hỏi: "Còn huynh thì sao? Huynh có tính toán gì không?” "Ta muốn đầu thai làm người bình thường." A Thanh mỉm cười với Mạnh Bà: "A Mạnh, nhớ nấu canh đặc hơn cho huynh nhé, huynh cũng muốn sống một cuộc sống không buồn không lo."
Ngay lúc hai người nhìn nhau mỉm cười, thần hồn bao bọc trong kim quang trên bâu trời đột nhiên nổ tung, hai người vội vàng nhìn lên, chỉ thấy ánh sáng công đức và thân hồn không hề biến thành linh khí rơi xuống đất mà hòa thành một dải bay thẳng tới chân trời.
Ngay sau đó mọi vật như nắng hạn gặp mưa rào, ráng màu đầu trời, linh khí đột nhiên dâng cao.
Vị trí vốn bị bỏ trống hàng ngàn năm của Thiên Đạo đã được bổ sung. Thiên Đạo mới lên ngôi.
[TOÀN VĂN HOÀN]
Bạn cần đăng nhập để bình luận