Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 117: Chương 117

Chương 117: Chương 117Chương 117: Chương 117
Chương 117: Chương 117
"Đây là công ty của cậu, chắc hẳn là cậu sẽ cảm thấy quen thuộc với nó hơn tôi mới phải chứ!" Chu Thắng Thành cũng duỗi tay ra mà ôm lấy cánh tay của Trương Đức Dũng, sợ người duy nhất còn lại này cũng sẽ tách ra khỏi ông ta mất: "Cậu có thể tìm một nơi an toàn hơn để cho hai chúng ta trốn ở đó một lúc được không? Nếu như Lý tổng của chúng tôi phát hiện ra hai chúng ta biến mất, cô ấy nhất định sẽ đi tìm chúng ta."
"Tháng này tôi cũng mới đến đây được hai lần, thật ra thì tôi cũng không quá quen thuộc với nó... Anh ta đưa mắt nhìn khắp nơi xung quanh một chút, sau đó đột nhiên nhìn thấy vài ánh đèn phát ra từ một văn phòng làm việc, trong lòng anh ta chợt dâng lên một tia hy vọng: "Này, Chu tổng, ông có nhìn thấy có người đang tăng ca ở trong văn phòng làm việc đó không, chúng ta đi qua đó nhìn thử xem?”
Chu Thắng Thành có hơi nghi ngờ, không dám động đậy: "Cậu chắc chắn là nơi đó có người đang làm việc sao?”
Trong lòng của Trương Đức Dũng cũng có đôi chút khẩn trương, bồn chồn, trong giọng nói cũng tràn ngập vẻ không chắc chắn: "Chắc hẳn phải là tăng ca đúng không? Công ty mới thành lập nên việc phải làm thêm ngoài giờ có rất nhiều, hơn nữa nếu như bên trong là quỷ thì cũng không cần phải bật đèn để làm gì cả!"
Chu Thắng Thành chợt nghĩ đến quỷ lộ mà ông ta vừa mới đi qua kia, quả thật là nó vô cùng tối tăm, ông ta lập tức cảm thấy yên tâm hơn một chút: "Vậy chúng ta lặng lẽ mà đi qua đó xem thử, nếu như trong đó thật sự là đồng nghiệp của cậu thì chúng ta lập tức vào trong đó trốn đi, còn nếu như không phải thì chúng ta nhanh chóng mà chuồn đi là được!"
Hai người khẽ đưa mắt liếc nhìn nhau một cái, trao cho nhau một ánh mắt động viên, khích lệ, lại còn làm một động tác cổ vũ lẫn nhau, thoạt nhìn qua trông có vẻ vô cùng khí thế. Một giây tiếp theo, cả hai người họ không hẹn trước mà cùng đồng loạt cong lưng lại rồi cúi thấp người xuống, giống như một bà cụ đã ngoài bảy mươi tuổi, cứ thế từng bước từng bước mà đi về phía cánh cửa của văn phòng làm việc sáng rực ánh đèn kia. ...
Vốn dĩ ban đầu tòa nhà Thu Minh này dự định sẽ cho các công ty nhỏ thuê làm văn phòng làm việc, hai bên hành lang dài là các văn phòng làm việc độc lập, tất cả các bức tường bên phía hành lang bên này đều là tường chịu lực. Mặc dù hiện tại nó đã bị tòa nhà Thu Minh thu hồi lại và cải tạo thành một tòa nhà văn phòng chi nhánh của công ty, nhưng các bức tường chịu lực đều không thể di chuyển được, tuy nhiên cửa an ninh của mỗi văn phòng làm việc đều được dỡ bỏ và thay thế bằng cửa kính hoàn toàn trong suốt.
Hai người họ cứ thế lặng lẽ mà đi đến trước cửa văn phòng làm việc, Trương Đức Dũng âm thâm đưa mắt nhìn vào bên trong thì nhìn thấy văn phòng làm việc đèn đuốc sáng trưng, có hai ba người đang làm việc tại bàn làm việc, mọi thứ trông có vẻ rất bình thường.
Trương Đức Dũng lại đánh mắt nhìn thêm vài lân nữa, cảm thấy không có vấn đề gì, nên lại rón ra rón rén mà quay trở lại, nhỏ giọng thì thâm với Chu Thắng Thành đang đợi ở gần đó: "Tôi nghĩ là không có vấn đề gì đâu."
Khóe miệng của Chu Thắng Thành hơi nhếch lên một chút, giọng điệu vô cùng nhẹ nhõm, thoải mái: "Được, vậy chúng ta mau đi vào trong thôi.
Trương Đức Dũng gãi đầu, vô cùng chân thành mà đưa ra lời đề nghị: "Chu tổng, ông đừng cười như vậy, cười như thế có phần hơi đáng sợ đó."
Chu Thắng Thành duỗi tay ấn khóe miệng của mình xuống, rồi lại đẩy lưng của Trương Đức Dũng đi vào hành lang.
Mà lúc này, một Chu Thắng Thành khác đang ngồi co ro ở trong hành lang, cả cơ thể không ngừng run bần bật lên từng hồi, vừa nãy rõ ràng là ông ta đang núp ở phía sau lưng của Trương Đức Dũng, đợi anh ta kiểm tra tình hình bên trong văn phòng làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận