Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 286: Chương 286

Chương 286: Chương 286Chương 286: Chương 286
Chương 286: Chương 286
Trong lúc Lý Lạc Phàm đang nghiên cứu hoa văn trên ổ khóa, giọng nói của Vu Vân Vĩ từ ngoài cửa sổ truyên đến: "Lạc Phàm, đến lúc chúng ta phải đi rồi!"
"Đến liên!" Lý Lạc Phàm nhanh chóng sắp xếp chiếc giường về trạng thái ban đầu, đặt hộp đồng vào hộp gỗ, suy nghĩ một lúc, cô kéo nệm của sư phụ xuống bọc lấy hộp đồng, sau đó đóng hộp gỗ lại.
Khi Vu Vân Ví bước vào, tình cờ nhìn thấy Lý Lạc Phàm đang dùng bút Bạch Ngọc vẽ bùa niêm phong hộp gỗ lại, ông ta lập tức cười nói đùa một câu: "Là dạng bảo bối nào mà lại phải tốn công sức vẽ bùa để niêm phong lại như vậy?"
Lý Lạc Phàm cúi đầu tránh đi ánh mắt của Vu Vân Vĩ, nhẹ nhàng đè chiếc hộp: "Không có gì, là di vật của sư phụ tôi."
Vu Vân Vĩ quen biết Lý Lạc Phàm đã được một thời gian, cũng từng nghe cô kể về việc mình được sư phụ nhận nuôi khi còn nhỏ, ông ta lập tức cảm thấy buồn bực vì bản thân lắm lời, vội vàng hỏi: "Tôi giúp cô để nó lên xe nhé?"
Lý Lạc Phàm nhìn quanh phòng, căn phòng đã trống rỗng, lần này thực sự không còn gì nữa, cô câm hộp đàn của sư phụ lên và gật đầu với Vu Vân Vĩ: "Làm phiền ông!"
Vu Vân Vĩ cúi người ôm chiếc hộp, thiếu chút nữa không thể đứng lên được, ông ta giật mình nhìn chằm chằm vào chiếc hộp nhỏ trên mặt đất, hỏi: "Bên trong có gì mà lại nặng như vậy?”
"Chỉ là vài quyển sách viết tay mà thôi!" Lý Lạc Phàm bình tĩnh nói: "Nếu ông không được thì thôi, tôi tự khiêng cũng được!" "Đừng, cứ để đấy cho tôi!" Vu Vân Vĩ cười toe toét nhấc chiếc hộp gỗ lên. Khi quay đầu lại thì trùng hợp nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Lý Lạc Phàm, ông ta hít một hơi thật sâu, khó khăn nói ra lời an ủi: "Yên tâm đi, tôi sẽ không làm rớt hộp của cô đâu."
Lý Lạc Phàm không nói gì nhìn Vu Vân Vĩ đặt chiếc hộp gỗ vào cốp xe việt dã rồi mới từ từ thở phào nhẹ nhõm. Lúc này trong lòng cô tràn ngập thắc mắc: Sư phụ, trong chiếc hộp đồng này rốt cuộc là thứ gì?
Ngón tay của Lý Lạc Phàm vẽ ra một tia linh lực trượt theo hoa văn trên mặt trước hộp đồng, cố gắng tìm ra bí quyết để mở hộp. Nhưng sau khi linh lực bị hộp đồng nuốt chứng lại giống như đá chìm đáy biển, không có phản hồi.
Lý Lạc Phàm có chút trâm mặc nhìn chằm chằm vào toàn bộ chiếc hộp đồng trước mặt, lúc trước khi biết mình sắp qua đời, sư phụ đã nói với cô rất nhiều điều, nhưng chiếc hộp đồng này là thứ duy nhất mà người không nhắc đến. Theo sự hiểu biết của cô về sư phụ, chuyện này không nói cho cô biết dĩ nhiên là vì không muốn cô nhúng tay vào.
Thật ra việc này nói đến cùng cũng không liên quan gì đến cô, ban đầu là vì lúc cô nhận nhiệm vụ sửa lại phong thủy ở dưới tòa nhà Thu Minh ở Ngô Sơn Huy mới phát hiện ra lăng mộ của Cơ Ngọc, từ đó trời xui đất khiến dính dáng đến Thái Tuế sống. Chuyện của lăng mộ Vương Tử Đới lần này thực ra không phải nhiệm vụ của cô, nhưng cô lại theo mà không hề suy nghĩ, thậm chí còn lo lắng hơn cả Đội tác chiến đặc biệt.
Hay là nên nghe sư phụ, không nhúng tay vào chuyện này nữa?
Lý Lạc Phàm vừa nảy ra suy nghĩ này, điện thoại của cô đã vang lên hai tiếng thông báo đặc biệt của Địa phủ, vừa nghe đã biết đó là Hệ thống nâng cấp nhân tài của Địa phủ đang phát nhiệm vụ.
Lấy điện thoại ra bấm vào thông báo, Lý Lạc Phàm xem xong nội dung lập tức nhướng mày, vẻ mặt có chút phức tạp, sau đó cất điện thoại, vung tay mở quỷ môn rồi đi vào.
Vài phút sau, Lý Lạc Phàm xuất hiện bên ngoài nhà nhỏ dưới Địa phủ của mình, khi đang định mở cửa bước vào thì cô đột nhiên có chút do dự mà dừng lại. Trong nhà nhỏ có ai đó đang đánh đàn, đó là giai điệu mà khi còn sống sư phụ yêu thích, chỉ là sư phụ đánh khiến cho người nghe cảm thấy trong sự hào hùng có chút cô đơn, mà cách người này đánh lại chứa đầy tiên khí.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận