Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 327: Chương 327

Chương 327: Chương 327Chương 327: Chương 327
Chương 327: Chương 327
"Tối nay đi, nếu ngày mai hoàn thành xong mọi việc thì có thể quay về. Sẽ không bỏ lỡ buổi lễ khai giảng vào ngày mốt đâu."
Bành Tư Di kinh ngạc.
"Hôm nay đi là mai có thể quay về rồi sao?"
Bành Tư Di vừa muốn bỏ bánh quy và đồ ăn lót dạ vào trong túi, nhưng khi nghe Lý Lạc Phàm nói vậy thì tay của cô ấy khựng lại. Sau khi do dự cô ấy vẫn quyết định bỏ một ít vào trong túi vì lỡ như phải chiến đấu lâu sẽ cảm thấy đói thì sao?
Lý Lạc Phàm cũng không ngăn cô ấy lại mà tự kiểm tra lại ba lô của mình đến khi chắc chắn đã có đủ những thứ cần thiết thì cô mới vẫy tay.'Đi, ra ngoài thôi
Bành Tư Di bám theo Lý Lạc Phàm giống như một cái đuôi nhỏ, ngay khi hai người họ mở cửa ra thì gặp được hai người Cao Vũ Phỉ vừa dọn phòng khách xong đi vào. Họ nhìn thấy hình như hai người bạn của mình định đi ra ngoài thì bất ngờ.
"Các cậu lại đi đâu nữa vậy?”
Lý Lạc Phàm bật cười.
"Ngày mai bọn tớ sẽ quay về nên các cậu không cân lo đâu. Chắc chắn không bỏ lỡ buổi khai giảng vào ngày mốt đâu."
Nhiếp Tử Hàm nghĩ đến cuộc trò chuyện của họ vào tối nay, đột nhiên cảm thấy hơi lo, cô ấy hỏi nhỏ.
"Không phải là các cậu định đến quê của mình đó chứ? Những chuyện mà mình nói với các cậu không phải là nói đùa đâu, thật sự chỗ đó không bình thường đâu nên các cậu đừng làm càn.'
Bành Tư Di cảm thấy có lỗi liếc nhìn Lý Lạc Phàm mà không biết phải giải thích thế nào.
Lý Lạc Phàm rất bình tĩnh thản nhiên mở mắt nói dối.
"Bọn mình làm gì dám làm càn như thế chứ, bọn mình chỉ đi đón một người bạn thôi.
Vừa dứt lời thì điện thoại của Lý Lạc Phàm reo lên, là một số lạ gọi đến. Lý Lạc Phàm nghi ngờ nghe điện thoại, có một giọng nói quen thuộc từ trong điện thoại phát ra.
"Tôi đợi cô ở cổng phía đông của Đại học Đế Đô."
Lý Lạc Phàm vô thức hỏi.
"Đợi tôi làm gì?”
"Không phải cô muốn đến thôn nhà họ Hạ xem thử sao? Tôi sẽ đi với cô." Sau đó điện thoại bị ngắt, Lý Lạc Phàm chết lặng mấy giây mới định thần lại rồi cô lập tức gọi cho Vu Vân Vĩ gắn giọng nói. "Ông nói với Liễu Như Thị cái gì rồi?"
Vu Vân Vĩ làm như vô tội trả lời.
"Sau khi đọc xong tin nhắn wechat của cô tôi đã gọi cho Liễu Như Thị, tôi hỏi cậu ta ở lăng Thái Tuế có tiến triển gì mới không. Tôi nói cô đã phát hiện có một chỗ có thể có liên quan đến lăng Thái Tuế và đang chuẩn bị đi kiểm tra thử, sau đó thì cậu ta cúp điện thoại luôn."
Lý Lạc Phàm đưa tay che trán.
"Sao anh ta biết tôi đang học ở Đại học Đế Đô?"
Vu Vân Vĩ không chắc lắm nói.
"Khi có kết quả thi đại học thì trên mạng có rất nhiều tin tức về cô nên có lẽ cậu ta đã nhìn thấy tin tức ở trên mạng."
"Thôi được rồi."
Lý Lạc Phàm tự an ủi chính mình.
"Có thêm anh ta cũng thuận tiện hơn vì sẽ tiết kiệm được tiên gọi taxi." Vi Vân Vũ bối rối giải thích.
"Tôi cũng không ngờ rằng cậu ta lại đi. nhưng nếu có cậu ta đi cùng thì hệ số an toàn sẽ cao hơn."
Mặc dù số lần Liễu Như Thị ra tay rất ít, nhưng thật sự anh vô cùng đáng gờm. Nhưng Lý Lạc Phàm có trí nhớ rất lâu nên cô sẽ không trói buộc sự an toàn của bản thân với người khác, đối với cô thì không ai đáng tin cậy hơn chính bản thân mình.
Sau khi cúp điện thoại, Lý Lạc Phàm lắc điện thoại với Nhiếp Tử Hàm."Bạn của bọn mình đang chờ ở cổng trường rồi nên bọn mình phải đi đây."
Nhiếp Tử Hàm cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Chỉ cần các cậu không đến thôn nhà họ Hạ là được, ngày mai các cậu nhớ vê sớm nhé. Đừng bỏ lỡ buổi lễ khai giảng ngày mốt." Lý Lạc Phàm giơ tay làm dấu Ok rồi nhanh chóng kéo Bành Tư Di đi khỏi ký túc xá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận