Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 177: Chương 177

Chương 177: Chương 177Chương 177: Chương 177
Chương 177: Chương 177
Một lát sau, Chu Thắng Thành gõ cửa phòng làm việc ba cái, lúc này mới cẩn thận đẩy cửa ra, tươi cười chào hỏi Lý Lạc Phàm: "Lý tổng."
"Nghỉ ngơi không tệ, mặt mày hồng hào. Lý Lạc Phàm quan sát ông ta một phen, thân thiết hỏi: "Tâm lý ông khôi phục thế nào rồi? Có sợ tối hay gặp ác mộng gì không?”
Được tiểu Lý tổng ân cần hỏi han, trong lòng Chu Thắng Thành ấm áp, cảm giác toàn thân đều tràn ngập sức mạnh: "Lý tổng cứ yên tâm, hiện tại tôi hoàn toàn không có vấn đề gì. Bùa an thân cô cho hiệu quả đặc biệt tốt, tôi vẫn mang theo bên người, không để lại một chút bóng ma tâm lý nào.'
Võ vỗ ngực mình, Chu Thắng Thành cảm thấy mình biểu đạt còn chưa đủ, tiếp tục khen ngợi Tiểu Lý tổng đã cứu mạng ông ta: "Lần trước tôi trở vê tuy rằng bị dọa phát sốt, nhưng sau khi bình tĩnh lại cảm thấy không có gì đáng sợ, thậm chí bây giờ tôi còn có một loại tự tin mù quáng đối với bản thân, coi như sau này nếu lại gặp quỷ, tôi cũng chỉ mỉm cười, sẽ không có bất kỳ cảm xúc sợ hãi nào."
Lý Đại Hải đang bay trong không trung nghe vậy nhất thời cười bò: "Quả thật là tự tin mù quáng, trước kia không có phát hiện cậu thích bốc phét như vậy nhỉ!"
"Tự tin mù quáng là chuyện tốt." Khóe miệng Lý Lạc Phàm nhếch lên: "Tôi vừa vặn có một việc không biết ủy thác cho ai, ông đã tự tin như vậy thì giao cho ông.
Chu Thắng Thành lập tức đáp: "Cô có chuyện gì không dễ làm thì giao cho tôi là được, lần trước tôi đã nói rồi, về sau bất luận chuyện gì tôi đều kiên định đứng ở trước người cô, cam tâm tình nguyện che gió che mưa cho cô.' Lý Lạc Phàm gật đầu, vung ngón trỏ lên, bút trên tay bay múa làm người ta hoa cả mắt: "Tôi mới tốt nghiệp cấp ba, chờ tháng chín tôi sẽ lên đại học, trong công ty nhất định phải có một người tôi tín nhiệm đến thay thế tôi thực hiện quyên lợi chủ tịch."
Tay Chu Thắng Thành run rẩy, không dám tin chỉ vào mũi mình hỏi: "Người Lý tổng nói không phải là tôi chứ?"
Lý Lạc Phàm hết sức tự nhiên gật đầu: "Đương nhiên là ông, ông là một trong những phó tổng giám đốc tập đoàn Minh Quang, trong quyết định kinh doanh bất luận là ánh mắt hay là kinh nghiệm đều tương đối phong phú. Đồng thời, ông đã ở công ty gân hai mươi năm, từ cương vị cơ sở bình thường từng bước trở thành quản lý cấp cao của công ty, không chỉ có tình cảm sâu đậm đối với công ty, càng quen thuộc với các bộ phận công việc. Cho nên trong thời gian tôi đi học để ông thay thế công việc của tôi là thích hợp nhất."
Chu Thắng Thành vừa kích động vừa có chút thấp thỏm: "Tôi biết Lý tổng tin tưởng tôi, tôi cũng rất muốn làm tốt công việc này, nhưng tôi biết năng lực của mình. Làm phó tổng giám đốc thì có thể, nhưng thay thế chức vị của cô tôi lo rằng tôi sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của công ty."
Lý Lạc Phàm kiên định nhìn ông ta: "Tôi tin tưởng ông, hơn nữa cũng không phải tôi hoàn toàn buông tay mặc kệ, tôi có kế hoạch ghi danh vào đại học Đế Đô, từ Đế Đô đến Hải Kinh đi đường sắt cao tốc mất nửa giờ, lái xe ba giờ, mỗi nửa tháng tôi có thể trở vê một chuyến."
Chu Thắng Thành suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy có chút không ổn: "Lý tổng giúp tôi chọn một người cộng sự đi, lúc có quyết sách và hợp tác quan trọng, tôi cũng có đối tượng thương lượng.'
"Chuyện hợp tác thì có thể." Lý Lạc Phàm nhìn ông ta nở nụ cười: "Nói thật tôi đã sớm tìm được cộng sự, cũng chính vì có người cộng sự này nên mới chọn ông.'
Chu Thắng Thành nghe vậy len lén thở phào nhẹ nhõm, may mà mình không tham luyến quyên thế, tất cả đều suy nghĩ theo lợi ích của công ty. Nếu vừa rồi chỉ muốn nhân cơ hội cầm quyền, lúc này đã bị mất mặt.
"Lý tổng nói như vậy tôi yên tâm rồi." Chu Thắng Thành chờ mong nhìn cô: "Vậy cộng sự của tôi là ai? Phó tổng Vương, phó tổng Trương hay là vị phó tổng nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận