Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 315: Chương 315

Chương 315: Chương 315Chương 315: Chương 315
Chương 315: Chương 315
Lý Lạc Phàm có chút nghi hoặc nhìn bóng lưng của Mạnh Bà, cô luôn cảm thấy viên ngọc này dường như có một câu chuyện nào đó, nhưng hiện tại không phải lúc để cô nghĩ nhiều về điều đó, dù sao thì chuyện của Ngô Mậu Trúc vẫn đang chờ xử lý.
Quỷ môn mở ra, Lý Lạc Phàm lại xuất hiện trong kết giới rừng trúc, Bành Tư Di thở phào nhẹ nhõm, cô ấy lập tức chạy đến phía sau Lý Lạc Phàm và bám chặt vào cô, như thể cô sẽ không bao giờ rời khỏi.
Lý Lạc Phàm khó hiểu nhìn cô ấy: "Sao vậy? Bạch Tiểu Soái dọa cậu sao?”
"Sao có thể chứ?" Bạch Hiểu Soái lập tức kêu oan: "Chắc chắn là do cô ấy sợ ma, tôi đã trói chặt con quỷ này lại vì cô ấy đây. Lý Lạc Phàm nhất thời không thể nói nên lời khi nhìn thấy Ngô Mậu Trúc gần như bị xiêng xích thành xác ướp, cô nhanh chóng cởi dây xích sắt và kéo Ngô Mậu Trúc ra ngoài, nếu tiếp tục vướng vào thì có lẽ ông ta sẽ ngất xỉu mất.
Ánh mắt của Ngô Mậu Trúc đờ đẫn, ông ta đã làm ma cả trăm năm, nhưng không biết làm ma lại khổ sở như vậy, đột nhiên ông ta lại muốn đi đầu thai.
Lý Lạc Phàm không thèm an ủi linh hồn bị tổn thương của ông ta, cô nhanh chóng đặt chiếc gương lên bàn đá: "Tôi cho ông hai tiếng đồng hồ để nhanh chóng tra ra những gì mà ông muốn xem."
Ngô Mậu Trúc chần chờ chốc lát, sau đó quay đầu lại hỏi Lý Lạc Phàm: "Gương Tam Sinh dùng thế nào?"
Lý Lạc Phàm: ...
Chết tiệt, cô quên hỏi rồi. Lý Lạc Phàm chộp lấy chiếc gương, đang định quay trở lại địa phủ thì Bạch Tiểu Soái vội vàng bắt lấy cô: "Này, đừng nóng vội, tôi biết, tôi biết cách. Cách sử dụng này giống như đá Tam Sinh vậy: chỉ cần trong lòng nghĩ tới ai thì người đó sẽ xuất hiện trong gương, muốn nhìn thấy chuyện gì xảy ra lúc nào, chiếc gương sẽ hiện ra lúc đó. Nói thẳng ra, ý thức của người sử dụng chính là chiếc điều khiển từ xa của gương Tam Sinh."
Ngô Mậu Trúc lo lắng nhìn vào gương, vài giây sau, hình bóng của Trương Mộng Đồng xuất hiện trong gương, khi đó tóc cô ấy được uốn gợn sóng, cô ấy mặc một bộ sườn xám tinh xảo, ôm cánh tay của Mạnh Thư Kiệt và mỉm cười ngọt ngào với kẻ thù.
Trong ngày đêm tiếp xúc và hợp tác chặt chẽ, Mạnh Thư Kiệt đã yêu Trương Mộng Đồng, thực ra Trương Mộng Đồng cũng bị Mạnh Thư Kiệt thu hút, nhưng cô ấy không quên lời thê với Ngô Mậu Trúc, cô ấy đã kể cho Mạnh Thư Kiệt nghe câu chuyện của mình và Ngô Mậu Trúc. Nói với anh ấy rằng người đàn ông này đã vì cô ấy mà chết, cho nên cô ấy không thể phụ người đó được.
Mạnh Thư Kiệt bày tỏ sự thấu hiểu và tôn trọng sự lựa chọn của Trương Mộng Đồng.
Ban đầu hai người đồng ý rằng sau khi nhiệm vụ kết thúc thì đường ai nấy đi, nhưng họ không ngờ rằng ngay sau khi nhiệm vụ vừa hoàn thành họ đã bị lộ, trước hỏa lực pháo binh của kẻ thù, Mạnh Thư Kiệt theo bản năng chặn hỏa lực pháo binh cho Trương Mộng Đồng. Nhưng đáng tiếc kẻ địch quá nhiều, Trương Mộng Đồng không thể trốn thoát được, cô ấy đã đã chết cùng với Mạnh Thư Kiệt.
Hai người đã hoàn thành nhiệm vụ của mình trong kiếp này, sau khi chết cũng không có gì tiếc nuối, bọn họ cùng nhau đi xuống Địa phủ. Trương Mộng Đồng nói cô ấy đã có ước định với Ngô Mậu Trúc, nói rằng ông ta đang chờ cô ấy, nhưng khi đã tới Địa phủ rồi, Trương Mộng Đồng có tìm như thế nào cũng không thể nào tìm thấy được Ngô Mậu Trúc.
Quỷ hồn sau khi vào Địa phủ không thể trở lại trân gian, Trương Mộng Đồng không biết Ngô Mậu Trúc là đã đầu thai hay ở lại Địa ngục không có linh hồn, cô ấy chỉ có thể dùng phương pháp ngu ngốc nhất chính là ngồi trên cầu Nại Hà và lẳng lặng chờ đợi.
Trương Mộng Đồng không đi đầu thai, Mạnh Thư Kiệt cũng không chịu qua câu Nại Hà, Trương Mộng Đồng đợi Ngô Mậu Trúc, còn Mạnh Thư Kiệt thì chờ Trương Mộng Đồng.
Sau một thời gian chờ đợi, dương gian đã trải qua những biến đổi kinh thiên động địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận