Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 158: Chương 158

Chương 158: Chương 158Chương 158: Chương 158
Chương 158: Chương 158
Trân Bằng Cương ôm ngực mà lượn ra, sắc mặt trông có vẻ còn xanh tím hơn ngày thường: "Cô thật hù chết tôi, tôi mà còn là người giờ này chắc ngất luôn rồi đấy."
Trương Nhã Lệ gặp chuyện lạ cũng không ngạc nhiên, cười nói: "Lại xem phim ma nữa, sở thích của anh đúng là đặc biệt thật!"
"Cô không hiểu, kích thích lắm, muốn ngừng cũng không được!" Trân Bằng Cương dân cũng hoàn hồn, mới hỏi tiếp: "Cô tìm tôi có chuyện gì?"
Trương Nhã Lệ lắc lắc điện thoại trong tay: "Điện thoại của Lý Lạc Phàm, tìm anh đót"
Trân Bằng Cương nghĩ đến chút nữa lại quay vê âm trạch xem phim, lười nhập vào người giấy, trực tiếp bảo Trương Nhã Lệ giúp bật loa ngoài: 'Lạc Phàm, cô tìm tôi?”
Lý Lạc Phàm bên đây đợi Trân Bằng Cương nghe điện thoại rồi cũng nhấn bật loa ngoài để một bên, tay vẫn nhấp chuột tiếp tục xem tư liệu của Tào Hải Toàn.
Nghe được âm thanh âm u kèm theo luông tạp âm từ điện thoại truyền ra, Lý Lạc Phàm "ừ" một tiếng, mở lời hỏi: "Anh Trân, mẹ của anh với thợ mộc Tào Hải Toàn trong thôn của anh có thân thiết với nhau không?”
Trân Bằng Cương thử nhớ lại: "Cũng rất thân đó, ban đêm không có việc gì chú Tào cũng hay đến nhà tìm ba tôi tán gấu, có lúc còn nhờ mẹ tôi giúp chỉ vợ chú ấy dệt chiếc áo lông may chiếc chăn gì đó."
Lý Lạc Phàm nghe xong liền cười, viện cái cớ này cũng thật là dễ dùng nhỉ, vợ Tào Hải Toàn là một người câm, mẹ Trần rốt cuộc có đến nhà hắn dạy bà ấy dệt áo lông hay không cũng không ai hỏi được.
"Vậy anh nhớ lại xem có phải trước một năm Trần Ái Long ra đời, Tào Hải Toàn có qua lại với nhà anh đặc biệt thân thiết không?”
"Trước một năm Trần Ái Long ra đời?" Tuy rằng Trân Bằng Cương cảm thấy câu hỏi này rất kỳ quặc, nhưng là do Lý Lạc Phàm hỏi nên anh ta vẫn nghiêm túc hồi tưởng: "Năm đó nhà tôi vừa cất một căn nhà mới, giường, tủ, rương cái gì cũng phải làm, tủ chén trong phòng bếp hỏng mất một chân cũng phải làm một cái mới. Ba tôi lên núi chặt gỗ vê rồi mời thợ mộc Tào đến nhà đóng. Việc làm mộc lúc đó không dễ dàng như bây giờ, phải bắt đầu từ việc bào gỗ, cho dù chỉ là đóng vài thứ vật dụng trong nhà cũng phải mất gần nửa năm."
Gần nửa năm, cũng đủ để phát sinh rất nhiều chuyện rồi.
Ngón tay Lý Lạc Phàm gõ gõ mặt bàn: "Thợ mộc Tào làm sao sắp xếp thời gian làm việc cho nhà anh?"
"Thợ mộc ở nông thôn làm việc là có quy tắc, buổi sáng đến buổi tối đi, giữa ngày chủ nhà lo một bữa cơm. Có thôn thợ mộc kén ăn kén uống, cơm trưa mà không ngon là không làm việc. Con người thợ mộc Tào cũng rất đôn hậu, cho gì ăn nấy, chưa từng than phiền. Cũng là vì chú ấy làm cho nhà tôi nữa năm mới trở nên thân thiết với nhà tôi."
Lý Lạc Phàm hỏi tiếp: "Anh với ba anh năm đó có cùng ở nhà phụ giúp không?”
Trân Bằng Cương nhớ lại chuyện xảy ra trong năm đó, nói: 'Năm đó tôi đang làm người học việc ở một tiệm cơm trên huyện, nửa tháng về nhà một lần, cũng không giúp ích được gì. Ba tôi lúc đầu còn ở nhà giúp thợ mộc Tào một tay, sau đó hoa màu dưới ruộng cũng không có việc gì nữa, chút việc ở ruộng đều là do mẹ tôi tự làm, ba tôi thì đi lên trấn làm thêm việc vặt. Ban ngày trời chưa sáng đã đi, buổi tối tâm tám giờ mới về, ăn chút đồ rồi nằm xuống là ngủ, hoàn toàn không thể quán xuyến trong nhà. Cũng chính là bởi vì trong nhà không ai giúp đỡ, thợ mộc Tào phải gần nửa năm mới xong việc ở nhà tôi."
"Được rồi, tôi biết rồi." Lý Lạc Phàm hiểu rõ trong lòng: "Anh Trân, bảo Trương Nhã Lệ dẫn anh đến bệnh viện Minh Quang tìm tôi, ba anh nằm viện rồi."
Trân Bằng Cương nghe ba nằm viện, tâm trạng cực kỳ phức tạp, không biết là đau lòng hay là oán hận: "Ông ấy bị làm sao?”
Lý Lạc Phàm giản lược nói qua: '"Ừ, cũng không có việc gì lớn, chỉ là biết được Trần Ái Long không phải con ruột của ông ấy mà chịu đả kích quá độ, nhất thời không chịu được mà ngất đi."
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận