Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 220: Chương 220

Chương 220: Chương 220Chương 220: Chương 220
Chương 220: Chương 220
Lý Lạc Phàm không nghiên cứu về gõ, không biết quan tài kia được làm từ loại gỗ gì nhưng xem qua hoa văn tinh xảo đẹp đẽ và chỗ đá quý ngọc ngà được khảm trên đó có thể thấy năm đó việc làm ra chiếc quan tài này đã tiêu tốn một lượng tiền của và công sức lớn.
Vu Vân Vĩ nhìn quanh một vòng cũng buồn bực, hơi khó hiểu nhíu mày: "Người dàn trận chèn ép linh hôn chủ lăng mộ ba nghìn năm không cho rời quan, thế nhưng người được chôn tại đây lại có quan tài xa xỉ nhất và hàng loạt vật chôn cùng, gân như đã trút hết những món đồ tốt nhất thời ấy vào. Rốt cuộc người dàn trận này yêu hay hận y vậy?
Lý Lạc Phàm cũng không nghĩ ra, tuy cô học đạo pháp từ nhỏ nhưng mới làm nhân viên công vụ cho Địa phủ ba năm thôi, trận pháp cũng là môn mới học được gân đây, lần này cũng là lân đầu xuống mộ. Cô thực sự không đoán được mục đích của người dàn trận.
Chẳng qua họ không có thời gian nghĩ nhiều, không biết có phải do họ bước vào mộ hay không mà diện tích tan vỡ của trận pháp chợt tăng mạnh, lượng âm khí toát ra ngoài tăng gấp đôi so với trước đó, hơn nữa những khe rãnh đã nứt toác liên tục bằng tốc độ mắt thường thấy được.
Lý Lạc Phàm lấy hai bộ trận pháp đã chuẩn bị sẵn ra, Liễu Như Thị cũng lấy mắt trận chuẩn bị cho trận pháp. Đây là một chiếc bát đồng, xem từ độ láng bóng và màu sắc là nhìn ra đó là một món đồ cổ, để làm mắt trận hoàn toàn đủ sức ngăn hai trận pháp lớn.
Hai bộ trận pháp phải được dàn ra cùng lúc, một mình Lý Lạc Phàm không thể hoàn thành, cần có phối hợp với cô. Phản ứng đầu tiên của Lý Lạc Phàm chính là nhìn Vu Vân Vĩ, nhưng Vu Vân Vĩ chưa kịp nói gì, Liễu Như Thị đã vươn tay nhận lấy bùa trận từ tay Lý Lạc Phàm: "Tôi sẽ bố trí bùa trận thông tới địa phủ."
Giữa hai bộ trận pháp này, bộ trận địa phủ khó hơn. Trong vài giây, phải mở được lối vào địa phủ, bày trận, sắp xếp mắt trận, sau đó cùng khởi động trận pháp cùng lúc với Lý Lạc Phàm.
Lý Lạc Phàm nhìn về phía anh: "Vậy anh bắt đầu trước đi."
Liễu Như Thị nhìn lại cô: "Không cần đâu, chúng ta thực hiện cùng nhau."
"Được!" Lý Lạc Phàm tập trung tinh thân, chuẩn bị sẵn sàng: "Nghe khẩu lệnh của tôi đây! Ba, hai, một, bày trận!"
Hai người đồng thời quăng trận pháp trong tay ra ngoài, hai lá bùa khác nhau rơi xuống tại hai phía rồi nhanh chóng chui xuống lòng đất. Tay Lý Lạc Phàm tạo pháp ấn, thoáng liếc qua chỗ Liễu Như Thị, vậy mà anh đã hoàn thành cùng lúc với cô, cũng đang đưa tay tạo pháp ấn.
"Mở trận!"
Hai người đồng thời quát khẽ một tiếng, mười sáu luồng linh khí chui ra từ các hướng khác nhau, kết thành hai chiếc lưới lớn chằng chịt đan xen tại khu mộ chính.
Gió to chợt nổi lên tại khu mộ chính. Âm khí dày đặc như sắp nổ tung của trận pháp nguyên bản ùa vào trận pháp mới như lũ quét, lượng âm khí nồng nặc tựa hồ sắp thành hình. Vu Vân Vĩ bị âm phong thổi cho không mở mắt, nhấc cánh tay che mặt, hơi lo lắng quan sát chiếc quan tài tại khu mộ chính.
Âm khí ba ngàn năm nhanh chóng băng qua hai trận pháp chảy vào địa phủ. Năm phút... mười phút... nửa tiếng... một tiếng... ba tiếng trôi qua...
Ba người chuyển từ đứng sang ngồi, Lý Lạc Phàm thậm chí còn ngáp một cái chợp mắt, lúc tỉnh có cảm giác không nhận biết nổi giờ giấc.
-Hình như quan tài hơi động đậy!" Vu Vân Vĩ đứng bật dậy, cảnh giác nhìn chằm chằm quan tài.
Lý Lạc Phàm lập tức nhìn tới chỗ hai trận pháp. Lúc này, âm khí của trận pháp ban đầu chỉ còn một lượng ít ỏi, trận pháp cũng kề cận kết cục vỡ nát.
"Chuẩn bị!" Lý Lạc Phàm quấn dây thừng khóa hồn quanh hông, rút kiếm đồng xu Liễu Như Thị cho mình mượn ra ra, Vu Vân Vĩ cũng lấy kiếm thất tinh ra, tư thế sẵn sàng đón đầu quân địch, chỉ có Liễu Như Thị vẫn dựa lên tường với hai tay trống trơn, khá thích thú nhìn quan tài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận