Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 296: Chương 296

Chương 296: Chương 296Chương 296: Chương 296
Chương 296: Chương 296
"Điều này thì tôi không biết." Nữ sinh nhìn thoáng qua mẹ đang thay ga giường cho mình ở bên trong, cô ấy vội vàng lấy ra một lá bùa hộ mệnh trong ví rồi nhét vào tay Lý Lạc Phàm, thấp giọng nói: “Ba tôi là thiên sư, đây là bùa hộ mệnh do ông ấy vẽ, cậu cầm lấy đi. Chốc nữa tôi gọi điện thoại cho người nhà, nói với họ tôi đánh rơi bùa trên đường rồi, ba tôi sẽ không mắng đâu."
Lý Lạc Phàm câm bùa hộ mệnh, nhìn bạn cùng phòng mới của mình: "Ba của cậu vẽ bùa, cậu không học sao?"
"Nghề gia truyên của gia đình tôi là thiên sư, từ trước đến nay chỉ truyền cho nam, những thứ này đều do tôi học lỏm được, cùng lắm cũng chỉ có thể xem rất sơ sài, không có bản lĩnh gì khác." Cô gái nói, gương mặt đỏ bừng: "Trước đây tôi giấu rất kỹ, không dám nói với ai trong nhà, ở trường cũng không dám nói với bạn học, sợ họ nghĩ tôi là kẻ kì lạ. Hôm nay là lân đầu gặp cậu, tôi vốn không định nói đâu, nhưng âm khí trên người cậu quá nặng, tôi sợ nếu chẳng may xảy ra chuyện gì, tôi sẽ hối hận cả đời!"
Cô ấy đè tay Lý Lạc Phàm, cô gái vô cùng trịnh trọng nói: "Cậu tin thì tốt, mà không tin cũng được, trước tiên cậu cứ mang bùa hộ mệnh này bên người, dù sao cũng không có hại, hơn nữa tôi không lấy tiền!"
Lý Lạc Phàm mỉm cười, âm thâm quan sát ngoại hình cô gái một lát: “Cậu tên gì?"
Nữ sinh ngượng ngùng cười: "Tôi là Bành Tư Di."
"Tôi là Lý Lạc Phàm." Lý Lạc Phàm nhấc tay vỗ vai Bành Tư Di: "Sau này chúng ta là bạn rồi."
Bành Tư Di hơi sửng sốt, sau đó lập tức bừng tỉnh, cô ấy vui vẻ nhìn cô: "Cậu chính là học bá với số điểm gần như tuyệt đối!"
Nghe thấy giọng điệu kích động của cô ấy, Lý Lạc Phàm cũng cảm thấy ngại, cô cười hai tiếng: "Có thể thi đỗ Học viện Ngoại thương đều là học bá cả, cậu cũng đừng khách sáo."
Lý Lạc Phàm nhét bùa hộ mệnh Bành Tư Di đưa vào ví, bản thân lại lấy một lá bùa hộ mệnh cực phẩm trong túi ra đưa cho cô ấy: "Vừa rồi cậu tặng cho mình, đây là quà gặp mặt của mình."
Bành Tư Di chỉ ngây người cầm lấy, vừa cầm lên đã cảm nhận được linh khí dồi dào, cô ấy lập tức mở to mắt, lắp bắp nói: "Bùa... bùa... cực phẩm..."
Cô ấy đột nhiên phản ứng lại, vội vàng nhét lá bùa vào tay Lý Lạc Phàm, đầu lắc như trống bỏi: "Không được không được, thứ này rất quý, mình không thể nhận!"
Lý Lạc Phàm nắm lấy tay Bành Tư Di, đặt lá bùa lại vào lòng bàn tay cô ấy, ngang ngược nói: "Sau này đi cùng mình sẽ còn nhiều bùa cực phẩm nữa."
Thấy Bành Tư Di ngẩn người, Lý Lạc Phàm vỗ vai cô ấy, sau đó cô búng tay, âm khí dày đặc quanh người lập tức biến mất dưới ánh mặt trời, cô cười với Bành Tư Di, mở cửa ban công rồi đi vào phòng, gọi Trương Nhã Lệ về nhà.
Bành Tư Di đứng ngoài ban công sửng sốt hồi lâu, rốt cuộc người bạn cùng phòng mới này của mình có cần bùa hộ mệnh không vậy?
*xx**
Quay lại nhà mới ở Đế Đô, Trân Bằng Cương vừa đến đã đeo tạp dê, đang bận rộn trong bếp, Lý Lạc Phàm thò đầu vào bếp liếc nhìn, lên tiếng dặn dò: "Anh Trần, anh nấu ít đồ kho cho tôi đi, ngày mai tôi mang đến cho bạn cùng phòng nếm thử xem."
"Được!" Trân Bằng Cương thoải mái đáp: "Tôi làm thêm ít đồ ngọt nữa, chẳng phải các cô gái đều thích mấy món này sao.
Lý Lạc Phàm cười thành tiếng, cô đổi dép lê rồi chạy về phòng mình, lúc này bốn chiếc thùng lớn đã được đặt ở phòng làm việc nhỏ trong phòng cô, mấy hồn ma trong nhà cũng không dám dọn dẹp thay cô, phải chờ cô tự sắp xếp!
Lý Lạc Phàm đặt hết các loại sách mình mang về từ Địa phủ lên giá, lại chọn ra năm cuốn nhập môn từ trong đống sách sư phụ để lại để mang đến trường, một là tự ôn tập nội dung, hai là muốn dạy Bành Tư Di. Nhìn ngoại hình, Bành Tư Di có năng khiếu về huyền học, hẳn là cô ấy cũng rất thích, nếu không đã không học lỏm, nhưng cũng không biết gia đình cô ấy là gia tộc huyên môn nào, vậy mà chỉ truyền nghê cho nam, không truyên cho nữ, nghe thấy quy định chó má này đã khiến người ta không vui nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận