Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 333: Chương 333

Chương 333: Chương 333Chương 333: Chương 333
Chương 333: Chương 333
"Đừng lên tiếng, trước mắt tôi sẽ đưa hai người ra ngoài. Bành Tư Di kéo chiếc khăn lụa dùng để trang trí ba lô ra, rồi quấn chặt đùi của Vương Tường Vũ, sau đó ấn vào miệng vết thương rồi mới rút dao ra, máu tươi bắn tung tóe phun lên người cô ấy, may mắn là có sự trợ giúp của dải khăn lụa nên chân của Vương Tường Vũ không chảy máu nhiều.
Bành Tư Di dùng dao cắt dây thừng trên tay chân hai người, Vương Hạo Lỗi lấy một mảnh giấy bùa còn sót lại từ trong túi ra, kẹp nó niệm chú rồi dán giấy bùa đó lên vết thương của Vương Tường Vũ, máu đang chảy ra ngay lập tức dừng lại.
Ba người không dám đi qua cửa, sợ gặp phải xác khô trở vê nên Bành Tư Di vẫn như cũ dẫn bọn họ đi theo lối cửa sổ, cũng may là dãy này không có phòng ở, nhưng cũng không có chỗ nào để ẩn nấp. Trong khi Bành Tư Di đang lo lắng dậm chân, thì Vương Tường Vũ cắn răng dẫn đường: "Theo tôi." Vương Tường Vũ là người đầu tiên đi vào, cũng quen thuộc với địa hình ở đây, dẫn hai người đi vòng quanh, sau khi bọn họ tìm được một ngọn núi thấp thì bắt đầu dọn sạch cỏ dại dưới chân núi, để lộ ra một cái hố sâu hơn một mét, cậu ta bảo Bành Tư Di và Vương Hạo Lỗi đi vào trước, còn mình thì khôi phục lại đám cỏ dại trở vê hình dạng ban đầu rồi mới ngồi xuống đất thở hổn hển.'Vừa rồi cảm ơn cô." Vương Tường Vũ sờ lên vết thương trên chân của mình, mặc dù máu không còn chảy nữa, nhưng vết dao vẫn còn đó, vết thương vẫn còn đau nhức. Vương Tường Vũ chỉ đơn giản dùng khăn lụa của Bành Tư Di băng bó lại vết thương, rồi thản nhiên hỏi: "Sao cô vào được đây?" "Tôi tới tìm các anh. Bành Tư Di nhìn hai người: Hai người là Vương Tường Vũ và Vương Hạo Lỗi của nhà họ Vương đúng không? Tôi nhìn thấy hai người phát tin tức trong nhóm Huyền Nhị Đại."
Vương Hạo Lỗi nghe được lời này vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, lúc đi vào, cậu ta thật sự cho rằng có lẽ mình không thể thoát ra được, nhưng không ngờ lại có người thực sự mạo hiểm đến cứu cậu ta.
"Cô cũng thật thú vị!" Vương Hạo Lỗi võ vỗ vào cánh tay của Bành Tư Di, vui mừng nói: "Tôi vốn tưởng rằng sau khi không có tin tức gì thì cô có thể sẽ gọi điện nhà của chúng tôi để xin giúp đỡ, nhưng không nghĩ đến lại đến đây cứu chúng tôi, như vậy cũng thật quá can đảm rồi! Cô là con của ai? Tên là gì?" Bành Tư Di có chút xấu hổ, mím mím môi: "Chỉ là gia đình bình thường, nhà họ Bành bên Kim Tây, tôi là Bành Tư Di.'
Vương Hạo Lỗi gãi đầu có chút ngượng ngùng: "Thật sự thì tôi không biết nhiều về Huyền Môn thế gia ở Kim Tây."
Vương Tường Vũ vốn đã im lặng hồi lâu, nghe được Bành Tư Di nói về gia đình, trong lòng của cậu ta cảm thấy trâm xuống: "Nếu như tôi nhớ không nhầm, thì thuật pháp của nhà họ Bành là truyền nam không truyền nữ phải không?”
Bành Tư Di gật đầu không nói gì.
Vương Hạo Lỗi ngơ ngác: "Vậy cái gì cô cũng không biết? Vậy cô tới đây làm gì?"
Bành Tư Di vừa định mở miệng giải thích, nhưng Vương Hạo Lỗi đã tuyệt vọng đập xuống đất: "Tôi nói này, em gái đang nghĩ cái gì vậy?
Cô chỉ là một người bình thường, vào đây không phải muốn tìm cái chết sao? Cô muốn cứu người thì cũng phải bình tính suy nghĩ một chút về sức lực của chính mình rồi hãng hành động. Giờ thì hay rôi, hai anh em chúng tôi không ra được thì cũng thôi đi, bây giờ lại còn thêm một người. Chờ chúng ta đều chết ở đây thì chẳng phải nhà họ Vương chúng tôi nợ nhà họ Bành các người một mạng sao?" Bành Tư Di há miệng thở dốc vừa muốn nói chuyện, hang động bên ngoài đột nhiên lại vang lên tiếng bước chân ồn ào, ba người lập tức ngậm miệng lại. Vương Tường Vũ nhẹ nhàng đẩy chút cỏ dại ra nhìn bên ngoài, nhìn thấy đám xác khô đang tới, tim của cậu ta đập thình thịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận