Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 109: Chương 109

Chương 109: Chương 109Chương 109: Chương 109
Chương 109: Chương 109
Hiện tại Ngô tổng biến mất không rõ nguyên nhân, cũng không biết ông ấy đã đi đâu, trong tình huống thế này này anh ta cũng không có tâm tư mà hư dữ xà uy* cùng với Lý Lạc Phàm nữa, cho nên anh ta đành dứt khoát nói thẳng: "Thành thật xin lỗi Lý tổng, chúng tôi đây thật sự đã thất lễ rồi, Ngô tổng có việc quan trọng phải làm nên đã rời đi trước rồi, không có thời gian để chào hỏi với cô một tiếng. Tôi đây cũng cần phải đi theo đến nơi để xử lý việc một chút, cô xem thử chúng ta có thể hẹn lại vào một ngày khác hay không?”
*: Hư dữ xà uy, là một thành ngữ của Trung Quốc, có nghĩa là cách đối xử, tiếp đãi giả dối, chiếu lệ, đạo đức giả, là đối xử, tiếp đãi với một người nào đó một cách lịch sự, nồng hậu nhưng lại chẳng có chút chân thành.
Lý Lạc Phàm đang với lấy cái khăn ướt ấm để lau sạch tay, vừa mới nghe thấy những lời như vậy thì ngẩng đầu lên và đưa mắt liếc nhìn Trương Đức Dũng một cái, đôi lông mày lập tức nhíu chặt lại.
Trái tim đập thình thịch của Trương Đức Dũng chợt lỡ mất một nhịp, anh ta vô thức mà đưa tay lên lau mồ hôi trên trán. Bản thân anh ta đây là đại diện cho Tập đoàn Viên Khoa chủ trì việc chiêu đãi khách, khách còn chưa ăn xong mà đã vội vàng đòi kết thúc bữa tiệc rượu như thế này thì thật sự là bất lịch sự, nhưng mà bây giờ Ngô tổng đã mất tích rồi, bản thân anh ta thật sự không có thời gian để quan tâm đến những chuyện như thế này nữa.
"Xin lỗi, thành thật xin lỗi!" Trương Đức Dũng liên tục cúi rạp người: 'Hôm khác... tôi và Ngô tổng sẽ đích thân đến quý công ty để xin lỗi Lý tổng."
Lý Lạc Phàm đặt chiếc khăn trong tay lên bàn, có hơi do dự mà nhìn Chu Thắng Thành: "Có đúng là thật sự không thể nói những chuyện mê tín với người của Tập đoàn Viên Khoa hay không?”
Chu Thắng Thành đối với câu nói đột ngột, bất thình lình này của Lý Lạc Phàm thì có hơi ngơ ngác, trong võ thức mà "Hả?" một tiếng.
Lý Lạc Phàm khẽ thở dài một hơi và đứng dậy: "Trương tổng, vốn dĩ ban đầu tôi không hê muốn nói điều này, nhưng mà những món ăn mà anh đã phục vụ tối nay thật sự rất ngon, tôi đã ăn uống khá vui vẻ, vì vậy tôi vẫn nghĩ là nên nhắc nhở anh một câu. Âm khí và sát khí ở nơi này của các anh có hơi nặng nha, đặc biệt là khi anh vừa mới quay lại sau khi đã đi một chuyến thì âm khí trên người anh càng nhiều hơn, anh gặp quỷ rồi có đúng không?"
Vẻ mặt của Trương Đức Dũng rơi vào trạng thái ngơ ngác, sững sờ, trong vô thức mà đưa mắt liếc nhìn về phía giám đốc quản lý nhà ăn: Mặc dù vị Lý tổng này vẫn còn trẻ tuổi, nhưng mà giác quan thứ sáu của cô lại khá chính xác!
Lý Lạc Phàm càng nhìn thì lại càng cảm thấy không đúng, cô chợt đứng bật dậy rồi đi ra mở cửa và đưa mắt liếc nhìn ra ngoài một cái, âm khí dày đặc ở trên hành lang lúc này đã kịp hình thành nên một lớp kết giới.
"Không mê tín cũng không được rồi." Lý Lạc Phàm nhún vai một cái: "Quả thật là nơi này có quỷ!"
Chu Thắng Thành nhìn thấy tình hình trở nên như vậy thì chỉ muốn tìm một chủ đề khác nói chuyện để xoa dịu bầu không khí có hơi khó xử này, nhưng ông ta lại nhìn thấy Trương Đức Dũng ngã phịch xuống đất: "Thật... thật sự có quỷ sao?"
Chu Thắng Thành chân tay lúng túng mà vội tới đỡ Trương Đức Dũng: 'Lý tổng của chúng tôi chỉ là đang nói đùa thôi, nói đùa thôi, xin đừng để ý nha!" "Không phải là nói đùa đâu!" Trương Đức Dũng nắm lấy cánh tay của Chu Thắng Thành mà đứng lên từ dưới mặt đất, giọng nói nghẹn ngào: "Ngô tổng của chúng tôi mất tích rồi, trong đoạn băng ghi hình của camera giám sát cũng không có hình ảnh ông ấy rời khỏi hội sở, ông ấy cứ như thế mà đột nhiên biến mất ở trên hành lang, không còn nhìn thấy đâu nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận