Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 303: Chương 303

Chương 303: Chương 303Chương 303: Chương 303
Chương 303: Chương 303
Bành Tư Di nghe được căn dặn của Lý Lạc Phàm bỗng nhiên có hơi căng thẳng: "Chúng ta định đi đâu?"
Lý Lạc Phàm bước vào rừng trúc: "Chúng ta đi gặp thây Ngô một chút."
Lý Lạc Phàm tiến vào rừng trúc, mỗi bước chân đều vô cùng kỳ lạ, Bành
Tư Di không dám hỏi nhiều, ánh mắt gắt gao nhìn theo chân Lý Lạc Phàm, gần như trong khoảnh khắc cô nhấc chân lên thì lập tức đặt chân mình vào, chỉ sợ chính mình đi sai đường.
Ước chừng đi được mười mấy bước, rừng trúc vốn chẳng mấy rậm rạp trong tầm mắt hai người đã thay đổi, tiếng chim hót giữa không trung cùng với âm thanh róc rách của khe suối, rừng trúc trước mắt trải dài như biển cả, đẹp đẽ đến chẳng giống chốn trần gian.
Lý Lạc Phàm vẫn luôn cúi đầu lặng lẽ như con thoi đi lại không ngơi trong rừng trúc, Bành Tư Di cũng phát hiện đây không phải thế giới thực tại, lại càng thêm cẩn thận dè dặt, bám sát theo phía sau Lý Lạc Phàm.
Đi bộ tâm năm phút, hai người cuối cùng cũng đi đến tận cùng của rừng trúc, ở đây có một ngôi nhà trúc, một người đàn ông mặc kiểu áo Trung Sơn đang ngồi ở mái hiên uống trà đọc sách.
Bành Tư Di níu góc áo Lý Lạc Phàm, nhỏ giọng nhắc nhở: "Đó là quỷ mà mình gặp được tối qua."
Lý Lạc Phàm vỗ vỗ tay cô ấy an ủi, bước đến chào hỏi: "Thầy Ngô."
Thầy Ngô nhẹ nhàng gật đầu, ra hiệu hai người ngồi xuống, dùng nước trà tráng qua hai tách trà, lại rót nước trà một lân nữa, bưng tách trà đến trước mặt Lý Lạc Phàm và Bành Tư Di.
Bành Tư Di không dám động đậy, thậm chí không dám nhìn vào ánh mắt ông Ngô, sợ rằng lại bị cố định thần hồn như đêm qua. Trà do ông ta rót, Bành Tư Di lại càng không dám uống, nơi đây đã rõ ràng không phải thế giới dương gian, cô ấy sợ uống thứ ở đây rồi thì không thể trở về nữa.
Lý Lạc Phàm thì không có nhiều nỗi băn khoăn như thế, bưng tách trà phóng khoáng uống một ngụm to, còn khen ngợi một câu: "Trà của thây Ngô quả nhiên không phải thứ tâm thường, ngày thường tôi rất ít khi uống trà, nhưng cũng có thể nếm ra được sự đặc sắc của trà này."
Thầy Ngô nhàn nhạt cười, xem như chấp nhận câu nịnh nọt của Lý Lạc Phàm: "Cô cũng xem như có bản lĩnh, có thể bước vào rừng trúc của tôi."
Lý Lạc Phàm mỉm cười: "Có hiểu biết một chút vê trận pháp, xin hỏi thây Ngô tên họ là chi? Tôi thấy ông khá giống người vào thời kỳ Dân quốc đúng không?”
Thầy Ngô cũng không né tránh, câm ấm trà lên rót đây tách cho Lý Lạc Phàm: "Tôi là Ngô Mậu Trúc, sinh vào cuối nhà Thanh, mất vào thời Dân quốc."
Lý Lạc Phàm nhìn quanh bốn phía, nhẹ nhàng thở dài: "Khi ấy ông chết trên mảnh rừng trúc này sao?"
Ngô Mậu Trúc mỉm cười: "Đến cái này cô cũng có thể nhìn ra, đúng là rất lợi hại.'
Bành Tư Di nghe thấy hai người nói chuyện phiếm, cũng theo đó mà vội vàng quan sát xung quanh, lá tre xanh um tươi tốt, nhưng lại không thấy có điều gì bất thường.
Lý Lạc Phàm nhẹ nhàng đè tay Bành Tư Di, tỏ ý cô ấy mau ngồi xuống, tiếp tục hỏi Ngô Mậu Trúc: "Thầy Ngô vẫn ở rừng đây là do không nỡ hay là không thể rời đi?" Ngô Mậu Trúc hờ hững nói: “Trước là không thể, sau này thì là không nỡ."
Lý Lạc Phàm chậm rãi hỏi: "Là vì Trương Mộng Đồng sao?"
Ngô Mậu Trúc hừ nhẹ một tiếng: "Cô là người Mạnh Thư Kiệt mời đến à?"
"Hôm nay tôi đã gặp Trương Mộng Đồng và Mạnh Thư Kiệt, chỉ đáng tiếc là họ không hề nhận ra ông là quỷ, từ lời nói cũng có thể thấy được sự kính phục và ngưỡng mộ mà bọn họ dành cho thây Ngô, bọn họ xem ông như thây của mình." Lý Lạc Phàm nhìn ông ta: "Tôi đã xem qua dáng vẻ của hai người họ, họ có một mối tình ngắn ngủi trong một kiếp."
Ngô Mậu Trúc nhìn về phía bên ngoài rừng trúc, vẻ mặt mang theo chút không cam lòng: "Chỉ một kiếp sao?”
"Thật ra trong lòng ông cũng rõ mà đúng không?" Lý Lạc Phàm lẳng lặng nhìn ông ta: "Vào lân đầu tiên ở kiếp này gặp được Trương Mộng Đồng là lúc cô ấy và bạn trai bên cạnh nhau, khi ấy không phải ông đã nhìn thấy kết quả rồi sao?"
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận