Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 142: Chương 142

Chương 142: Chương 142Chương 142: Chương 142
Chương 142: Chương 142
Vẻ mặt Trần Bằng Cương đau khổ, chậm rãi lắc đầu: "Càng vê gân đến quê thì trong lòng càng hồi hộp, người và quỷ không chung đường, tôi sợ rằng nếu cứ quay về, trái lại sẽ ảnh hưởng tới tinh thân nhiều hơn, như bây giờ thế này khá tốt."
Lý Lạc Phàm nghe những lời này xong, dùng chính tay mình xây một tháp cho Trân Bằng Cương để thắp hương nuôi dưỡng linh hồn anh ta, rồi trở về phòng.
Mặc dù đã là ba giờ sáng rồi, Lý Lạc Phàm vẫn nằm trên giường mở to mắt, Lý Minh Châu lướt tới, nằm ở bên cạnh Lý Lạc Phàm, đưa tay vỗ vỗ cô: "Sao vậy, không ngủ được sao?"
"Vâng, chuyện của anh Trân có hơi khó giải quyết." Lý Lạc Phàm nhìn trần nhà nói: "Anh ta chết vì trúng độc nấm. Mỗi năm, nước ta có ít nhất hàng chục, hàng trăm ca vì vô tình ăn phải nấm độc gây tử vong, nó đã trở thành một điều không lấy làm lạ với mọi người. Bởi do có quá nhiều loại nấm, không phải ai cũng có thể phân biệt được liệu nấm đó có độc hay không. Cho dù biết rõ nấm này là mẹ anh Trần hái về, cũng không có cách nào kết tội bà ta, vả lại không có bất kỳ nhân chứng hay vật chất nào có thể chứng minh nấm là do người khác đã bỏ vào. Năm đó ba mẹ, em trai anh Trân cũng như vợ anh ta đều bị đưa đi điều tra đương sự, nhưng không có bất cứ sai sót, nên cái chết của anh Trần được xác định là do vô tình ăn phải nấm độc."
Lý Minh Châu nhẹ nhàng nói: "Trần Bằng Cương chỉ muốn biết sự thật, có mấy loại bằng chứng là tốt nhất, không có thì không cân gượng ép, chỉ cần giải tỏa nghi ngờ của anh ta là được rồi. Về phần Trân Bằng Cương dự định sẽ làm gì sau khi biết sự thật, điêu đó cũng là việc của anh ta, chỉ cân anh ta không phạm tội giết người, chúng ta đều có thể giúp anh ta."
Lý Lạc Phàm gật đầu: "Mẹ nói đúng, ngày mai con sẽ sai người đi điều tra tình hình bây giờ của gia đình anh ta."
*x***%
Mặc dù ban đêm Lý Lạc Phàm đi ngủ rất muộn, nhưng những năm nay cô sớm đã quen với việc thức khuya để bắt quỷ, ngủ năm tiếng cũng đủ để cô nghỉ ngơi được rồi.
Chín giờ rưỡi sáng, Lý Lạc Phàm có mặt đúng giờ ở phòng làm việc, nhưng phó chủ tịch Chu Thắng Thành vốn không đến làm.
Suy cho cùng, Chu Thắng Thành là bị quỷ ám toản bộ thể xác và tinh thần cảm nhận được cuộc sống của Ngụy Cường trước khi tự tử, cũng cảm nhận được nỗi sợ hãi khi giãm lên không trung từ sân thượng cao hơn 30 tầng. Đây là sự tra tấn to lớn cả tinh thần và thể xác ông ta. Mặc dù lá bùa tĩnh tâm mà Lý Lạc Phàm đưa cho có thể giúp ông ta thoát khỏi thế giới tinh thân của Ngụy Cường, nhưng người đàn ông ngoài bốn mươi tuổi vẫn không thể chịu đựng được cơn sốc.
Ngô Sơn Huy và Trương Đức Dũng của tập đoàn Viên Khoa thì khá hơn, vốn dĩ họ cho rằng vào ban đêm sẽ không thể ngủ được, nhưng rồi họ đã được nghỉ ngơi rất tốt với bùa an thần dưới gối. Tuy nhiên, hai người không thể dôn toàn tâm cống hiến cho công việc trong một thời gian, nên xin nghỉ vài ngày để điều chỉnh trạng thái tinh thân.
Mặc dù Ngô Sơn Huy đang ở nhà nhưng trong lòng vẫn nghĩ đến chuyện tòa nhà Minh Thu. Sáng sớm thức dậy, công ty bất động sản tòa nhà Minh Thu đã gửi thông tin và tin tức liên quan đến các vụ tự tử trong vài năm qua, ông ấy ngồi đọc từng cái mội. Vẻ ngoài của các bức ảnh sống động khiến người ta rất khó hình dung được mức tàn ác sau khi họ biến thành quỷ. Mặc dù đêm qua suýt chết trong tay họ nhưng nghĩ đến ngoại trừ Ngụy Cường ra, cái chết của những người khác ít nhiều đều có liên quan đến phong thủy của tòa nhà, Ngô Sơn Huy lại cảm thấy có chút áy náy. Thảo nào bây giờ rất nhiều nhà máy cao ốc đã nhờ các thây phong thủy đến xem trước khi xây dựng, hóa ra bên trong thực ra vẫn có một vài bí mật.
Ngô Sơn Huy gọi điện cho thư ký của mình, yêu cầu cậu ta liên lạc với tang quyến của năm người chết tự tử trong tòa nhà, mỗi người chết sẽ được bôi thường một trăm vạn, coi như là thể hiện lòng thành ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận