Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 218: Chương 218

Chương 218: Chương 218Chương 218: Chương 218
Chương 218: Chương 218
Vu Vân Vĩ nuốt nước bọt, lẳng lặng lui về sau vài bước. Ông ta không cần động tay vào mấy cương thi biết bay còn lại nữa, Lý Lạc Phàm cầm pháp ấn, giãm lên cương thi băng qua dàn cương thi biết bay, sử dụng sức mạnh ngang tâm trâu bò đánh cho cương thi mình mẩy cứng rắn nhất đầu bay tán loạn, thi thể bị tiêu hủy rơi rụng tan tác đầy rẫy dưới đất.
Cuối cùng Lý Lạc Phàm cùng ngừng lại, thở hổn hển nhìn mấy khúc tay mấp máy dưới đất, nhấc chân đạp mạnh xuống, cứ thế giãm khúc tay thành bột phấn.
Bước qua những cái xác cụt tay tàn tạ, Lý Lạc Phàm khom lưng nhặt đồng xu bị cắt làm đôi kia đi, lau qua tro cốt trên mặt đồng xu.
Vu Vân Vĩ đi tới ngôi xổm bên Lý Lạc Phàm, gác tay lên vai cô, nhẹ nhàng nói: "Bộ chỉ huy của bọn tôi có một đạo trưởng cực kỳ giỏi được mời riêng về. Tôi nhờ ông ấy sửa chữa đồng tiên giúp cô rồi xâu lại lên kiếm được không?”
Lý Lạc Phàm không hé răng, nước mắt rơi tí tách xuống đất, đôi môi mềm mọng mím chặt, trong đôi mắt đen láy đong đầy nước mắt.
Vu Vân Vĩ gãi đầu, hơi bối rối. Sự mạnh mẽ của Lý Lạc Phàm luôn khiến người ta bất giác xem nhẹ tuổi tác của cô. Thế nhưng khi cô cúi đầu, khóc đến đỏ ửng mắt miệng, họ mới nhớ ra thực tế cô chỉ là một thiếu nữ mới tròn mười tám tuổi thôi.
Ông ta vụng về vỗ vai Lý Lạc Phàm, hơi bối rối quay mặt lại liếc nhìn Liễu Như Thị, muốn anh hỗ trợ khuyên nhủ.
Liễu Như Thị tránh khỏi tâm mắt của Vu Vân Vĩ, quay người đi ra ngoài: Còn hai lối mộ nữa, đừng lãng phí thời gian!"
Vu Vân Vĩ thoáng sửng sốt, đang định nói gì thì thấy Lý Lạc Phàm bỗng dưng đứng dậy. Cô lau nước mắt, đeo gọn cặp sách, sải bước theo sau Liễu Như Thị.
Ba người một lần vê tới ngã ba đường. Ban nãy họ vào lối mộ bên trái, lân này Lý Lạc Phàm chọn luôn con đường bên phải. Vừa vào trong Lý Lạc Phàm đã vung tay rắc một đợt bùa thiên lôi. Khác với lá bùa chỉ chứa một tia sét vừa rồi, bùa thiên lôi lân này Lý Lạc Phàm sử dụng chứa đựng thiên lôi cuồn cuộn, cứ thế đập nát toàn bộ những địa bàn quỷ lớn nhỏ đủ cả. Cả đám lệ quỷ xiêu vẹo ngã từ không trung xuống.
Vu Vân Vĩ nhìn đến trợn mắt há hốc mồm. Ông ta không rõ rốt cuộc là do bùa thiên lôi loại cao cấp hơn hay cơn giận của Lý Lạc Phàm đã thăng cấp bùa thiên lôi. Chẳng qua phải công nhận rằng Lý Lạc Phàm bây giờ quả đúng là cơn ác mộng của lệ quỷ và cương thi.
Lý Lạc Phàm cũng không hé răng, xoay chuỗi ngọc tại cổ tay thu hồi toàn bộ lệ quỷ, sải bước tới cuối lối mộ.
Quả nhiên, nơi này cũng có một khu mộ giống hệt khu mộ ở lối mộ ban nãy. Lý Lạc Phàm vừa lục tìm lá bùa, vừa lôi pháp ấn ra, chuẩn bị mở màn thế giới giết chóc lần nữa.
Lúc này, một thanh kiếm đồng xu cực phẩm lóe linh quang được đưa tới trước mặt Lý Lạc Phàm. Lý Lạc Phàm ngẩng đầu liếc qua Liễu Như Thị, thản nhiên nói: "Không cần!"
Liễu Như Thị dừng mắt tại gương mặt Lý Lạc Phàm, trong mắt hiện lên chút quan tâm, tuy nhiên cách nói năng vẫn rất đỗi lạnh lùng: "Pháp ấn này cũng là đồ sư phụ cô để lại cho cô đúng không? Cương thi biết bay xương đồng da sắt, cô đập 7-8 con thì thôi đi, đập nữa làm hỏng luôn pháp ấn, vậy phải làm sao bây giờ?" Lý Lạc Phàm mấp máy môi: "Nó là đồng, sẽ không hư”"
Liễu Như Thị nhìn vào mắt cô: "Nó chẳng qua chỉ là một pháp khí thượng phẩm, cô dùng mạnh bạo vậy chắc chắn sẽ hỏng. Đến lúc đó tôi lại phải tìm người dán cho cô."
Môi Lý Lạc Phàm giật giật, cuối cùng vẫn quyết định cất pháp ấn vào lại cặp sách, vươn tay nhận kiếm đồng xu từ tay Liễu Như Thị.
"Cảm ơn!"
"Không cần!"
Liễu Như Thị chắp tay sau lưng nhường chỗ: "Cho cô mượn thôi, ra ngoài nhớ trả tôi."
Lý Lạc Phàm vung tay lên cho nổ cửa khu mộ, không đợi cương thi ra, cô đã vứt vèo vèo loạt bùa vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận