Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 385: Chương 385

Chương 385: Chương 385Chương 385: Chương 385
Chương 385: Chương 385
Bành Tư Di bị Nhiếp Tử Hàm chọc cười, giơ tay ra ôm lấy cổ cô ấy: "Yên tâm, mặc dù phương diện khác mình không ổn lắm, nhưng xem tướng thì đã có chút kiến thức sơ sơ rồi. Nhìn từ tướng mạo thì các cậu đều là những người có phúc trường thọ, nhanh chóng trở về ký túc ngủ bù đi, đợi ngủ dậy rồi còn phải đi gặp thây chỉ đạo tâm lý mà trường học sắp xếp cho chúng ta nữa."
Trân Nhã Du vẫn đang đắm chìm trong cảm giác chấn động khi gặp Hắc Bạch Vô Thường, vẻ mặt có chút ngẩn ngơ: "Hắc Bạch Vô Thường mình cũng đã gặp rồi, còn cần phụ đạo cái gì chứ? Không giấu các cậu, bây giờ tư chất tâm lý của mình đã đạt tới tiêu chuẩn nhất định rồi!"
*xx***%
Trong rừng trúc, Lý Lạc Phàm kể lại ngọn nguôn mọi chuyện cho Liễu Như Thị nghe một lượt. Vốn dĩ cô tưởng rằng chuyện này chỉ là một tà thuật bình thường mà thôi, thật sự không ngờ tới cuối cùng cũng có thể có chút quan hệ với nấm linh chỉ.
"Bà ta nói là vị bị sương đen bao phủ trên mặt kia đã cho bà ta nấm linh chị, tôi cảm thấy rất có khả năng là vị mưu sĩ kia. Trước mắt có lẽ vị kia đang ẩn nấp ở nhà của bà ta, nhưng cụ thể thì tôi vẫn chưa tra hỏi ra, chỉ biết bên trong có một trận pháp.' Lý Lạc Phàm chống tay đứng lên, hoạt động cánh tay một chút: "Hay là chúng ta trực tiếp đi một chuyến, xem xem rốt cuộc là người nào ở trong trận pháp."
Ánh mắt của Liễu Như Thị nhìn lướt qua gương mặt của Lý Lạc Phàm, lập tức từ chối đề nghị của cô: "Cô đã không nghỉ ngơi một ngày một đêm rồi, bây giờ không phải thời cơ tốt để gặp hắn ta."
Trên mặt Lý Lạc Phàm lộ ra vẻ mặt xoắn xuýt, nhưng còn không đợi cô nói chuyện, Liễu Như Thị đã đè lên bả vai của cô nói: "Thế này đi, cô nghỉ ngơi một ngày trước đi, sau đó chuẩn bị nhiều lá bùa một chút, Thời gian này tôi sẽ thẩm vấn bà ta thật cẩn thận, biết địch biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng."
"Nhưng tôi sợ là tôi không ngủ được." Lý Lạc Phàm thở dài: "Từ mộ của vương tử Đới đến bây giờ, số lần vị mưu sĩ kia xuất hiện trước mặt chúng ta ngày càng nhiều, nhưng không để lại chút đầu mối nào cho chúng ta. Bây giờ khó khăn lắm mới có thể tìm được tung tích của hắn ta, tôi hận không thể lập tức xông qua đó bắt hắn ta lại, nhanh chóng kết thúc chuyện này."
Liễu Như Thị nghe vậy thì không nhịn được bật cười, giơ tay ra xoa tóc của Lý Lạc Phàm: "Vẫn là tính cách trẻ con, cô cũng không nghĩ xem, nếu như người kia thật sự là mưu sĩ, ít nhất thì hắn ta cũng đã sống hơn ba nghìn năm nồi, còn về cương thi, xác khô, lệ quỷ các loại càng không cần phải nói nữa. Đối với đối thủ như vậy, chúng ta bắt buộc phải chuẩn bị thật chu đáo, không thể làm việc lỗ mãng.”
Lý Lạc Phàm cắn môi: "Vậy nếu như hắn ta nhận ra có gì không đúng rồi chạy mất thì phải làm thế nào?"
Liễu Như Thị cười nhạt: "Trong mắt hắn ta bà lão này chỉ là một con kiến hôi mà thôi, căn bản sẽ không chú ý gì nhiều. Cho dù hắn ta biết chuyện đã xảy ra hôm nay thì đoán chừng cũng sẽ không có ảnh hưởng gì, hắn ta đã tính toán mấy nghìn năm rồi, một biến cố nho nhỏ sao có thể khiến hắn ta từ bỏ được chứ?”
"Được rồi." Lý Lạc Phàm lui một bước: "Lần này tôi nghe anh, có điều nếu như anh tra hỏi có kết quả thì có thể gọi điện thoại cho tôi đầu tiên không, trong lòng tôi lúc nào cũng cảm thấy không yên tâm."
Liễu Như Thị do dự một lát, hỏi dò: “Hay là tôi và cô cùng đi?”
Lý Lạc Phàm lập tức có tinh thần: "Đi tới trụ sở chính của Sở Đặc Nhiệm sao? Vậy chắc chắn là tôi muốn đi rồi!"
"Không phải, tới nhà tôi." Liễu Như Thị đi tới trước cây trúc bị con dao bạc ghim vào, rút con dao nhỏ ra, lấy một cây nấm linh chi từ trên xuống: "Nấm linh chỉ này có thể khiến con người ta có được một cơ thể vĩnh hằng, đối với các nhân sĩ huyên môn có dã tâm mà nói quả thật là tiên đan để trường sinh bất lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận