Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 340: Chương 340

Chương 340: Chương 340Chương 340: Chương 340
Chương 340: Chương 340
Liễu Như Thị cảm thấy thích thú trước sự lựa chọn từ ngữ của cô: "Nói thử xem nó táo bạo đến mức nào!"
Lý Lạc Phàm ngước nhìn Liễu Như Thị: “Anh có cảm thấy huyễn cảnh này giống như một thí nghiệm không, và những xác khô bên trong là kết quả của một thí nghiệm thất bại." Liễu Như Thị đút tay vào trong túi và nhìn xuống Lý Lạc Phàm. Nhìn nhau một hồi, Liễu Như Thị hiểu Lý Lạc Phàm đang suy nghĩ gì: "Cô nghĩ rằng nơi này được xây dựng trước cả lăng mộ Cơ Ngọc? Ngay từ đầu mưu sĩ kia xây dựng huyễn cảnh này để tạo ra Thái Tuế sống, nhưng nó đã thất bại và hắn ta lại thay đổi kế hoạch. Sau đó mới có lăng mộ của Cơ Ngọc và lăng mộ của Vương Tử Đới."
"Đó là những gì tôi nghĩ. Sự tôn tại của những xác khô này đã nói lên rất nhiều điều. Tôi đã cẩn thận kiểm tra tình hình của các xác khô ở mỗi một tầng trong số năm tâng huyễn cảnh này nhưng không có manh mối nào cả. Ngoại trừ tất cả các huyệt đạo trên cơ thể đều bị phong ấn khi còn sống, nên linh hôn của họ sau khi chết không thể thoát ra khỏi cơ thể." Lý Lạc Phàm rút sợi dây khóa linh hồn ra và vung nó lên một xác khô đang bao vây Vương Tường Vũ, nó bị buộc phải tách khỏi chiến trường.
Mặc dù xác khô không còn nhiều ý thức nhưng nó vẫn bối rối trước tình huống này, nó vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Lý Lạc Phàm kéo nó lại không phải để nói chuyện với nó, mà đưa tay ra đập mạnh vào gáy nó, lòng trắng mắt trợn ngược, xác khô ngất đi, nằm trên đất phát ra tiếng kêu.
Lý Lạc Phàm cất sợi dây thừng vào, lấy từ trong túi ra một con đoản đao, chém vào quần áo của xác khô, bộ quần áo vốn đã rách nát lập tức bị xẻ làm hai, lộ ra toàn bộ cơ thể bên trong.
Liễu Như Thị hít một hơi thật sâu, gân xanh trên trán lộ ra, ngón tay của anh lập tức lấy ra một lá bùa biến nó thành một tấm vải trắng để che đi những bộ phận quan trọng của xác khô.
Liễu Như Thị gần như phát điên: "Sao cô lại rạch quần áo của nó?"
Lý Lạc Phàm nhìn Liễu Như Thị với vẻ mặt khó hiểu: "Nó sẽ quan tâm tới chuyện này hả?"
Liễu Như Thị không nói nên lời: "Nó cũng muốn để ý, nhưng không phải bị cô đánh ngất rồi sao?"
Lý Lạc Phàm nhìn xuống xác khô đang nằm trên mặt đất, có chút do dự nhìn Liễu Như Thị: "Ý anh là để tôi gọi nó dậy hỏi ý kiến của nó đúng không? Anh khá tôn trọng xác khô đấy."
Liễu Như Thị không nói nên lời nhìn cô: "Tôi muốn cô chú ý đến sự khác biệt giữa nam và nữ. Cô là con gái, không phải thứ gì cũng nhìn được!!!"
Cuối cùng Lý Lạc Phàm cũng hiểu được nguyên nhân Liễu Như Thị cáu kỉnh, trong nháy mắt nở nụ cười: "Nó đã khô thành như vậy, ai sẽ đi chú ý đồ chơi kia chứt Tôi sẽ cho anh xem huyệt vị của nó."
Liễu Như Thị hung hăng trừng mắt nhìn cô, không nói gì, ánh mắt anh rơi vào vài huyệt đạo lớn trên ngực xác khô.
Nước da thịt trên người xác khô đã bốc hơi hết, vừa đen vừa khô hoàn toàn nhìn không ra màu da và bộ dáng ban đầu, nhưng nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện trên huyệt vị của nó loáng thoáng có đường cong màu đỏ nhàn nhạt.
Lý Lạc Phàm ngồi xổm xuống, dùng dao ngắn cạo đi một tâng da đầu của xác khô, lần này cô có thể nhìn rõ hơn, đặc biệt là ở huyệt Bách Hội, nơi còn sót lại một nửa lá bùa phong ấn. "Cơ Ngọc đã trở thành Thái Tuế sống thành công, linh hồn cùng thân thể của hắn ta đều hoàn hảo không tổn hao gì, nhìn bề ngoài hắn ta không khác gì người bình thường, thậm chí hắn ta còn có hô hấp." Lý Lạc Phàm nhìn xác khô trên mặt đất: "Linh hồn cùng thân thể của bọn họ cũng hoàn mỹ, đáng tiếc chính là bọn họ đã chết."
Liễu Như Thị nhìn cô: "Vậy cô cảm thấy tầng huyễn cảnh cuối cùng là gì?"
Lý Lạc Phàm dùng đao vén mảnh vải vụn trên mặt đất: "Từ trang phục và kiến trúc của bọn họ, rõ ràng là phong cách triều Hạ, dựa theo manh mối chúng ta có được trước đó, tâng ảo cảnh cuối cùng kia hẳn là Khổng Giáp đã biến thành xác khô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận