Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 355: Chương 355

Chương 355: Chương 355Chương 355: Chương 355
Chương 355: Chương 355
"Như vậy đi qua được chưa?" Liễu Như Thi thậm chí không dám lớn tiếng, sợ rằng sẽ thu hẹp khoảng cách.
Lý Lạc Phàm nín thở, hai người một vô trong một ra ngoài, khuôn mặt cô lướt qua ngực anh, khi hai người đổi vị trí cho nhau xong, mặt Lý Lạc Phàm đỏ đến mức như sắp chảy máu.
Cô không dám quay đầu nhìn lại Liễu Như Thị, vội vàng siết chặt đâu ngón tay, ép ra một giọt máu đầu tay bôi lên Tế Huyết chú.
Màu sắc của Tế Huyết chú vốn đã dân mờ dần bỗng bùng phát huyết quang ngay lập tức sau khi đính máu của Lý Lạc Phàm, Lý Lạc Phàm bị sốc đến mức quên mất sự xấu hổ vừa rồi, không thể tin nhìn cảnh tượng trước mặt với vẻ hoài nghi.
Chấm đỏ ban đầu vốn dừng lại tiếp tục đi xuống, vượt qua nửa vòng tròn còn lại rồi cuối cùng quay trở lại điểm đó, ánh sáng của Tế Huyết chú ngày càng sáng hơn, cho đến mắt hai người không mở ra được mới chợt biến mất, bức tường núi chặn phía trước cũng biến mất khi Tế Huyết chú bị phá vỡ, thay vào đó là một cánh cửa đồng mà Lý Lạc Phàm rất quen thuộc.
Trong đầu Lý Lạc Phàm tràn ngập ý suy về việc máu của Liễu Như Thị và mình giải được Tế Huyết chú, ngay cả sự mập mờ và lúng túng lúc hai người đối mặt cũng quên không còn một mống.
Cô quay đầu lại, hoảng sợ nắm lấy tay Liễu Như Thị: "Chẳng lẽ chúng ta là hai anh em cùng cha khác mẹ của mưu sĩ từ ngàn năm trước sao?" Liễu Như Thị: ”...
Nhìn thấy vẻ mặt im lặng sắp trợn mắt của Liễu Như Thị, lời nói Lý Lạc Phàm không mạch lạc chỉ vào Tế Huyết chú: "Nhưng máu của chúng ta đã mở ra Tế Huyết chú, không phải anh chị em cùng cha khác mẹ thì là gì? Chẳng lẽ là cùng mẹ hoặc cha hoặc là cùng cha khác mẹ hoặc mẹ...
"Cô có thể ngừng nghĩ đến anh chị em không?" Liễu Như Thị bất đắc dĩ: "Có quan hệ với mưu sĩ không nhất định là quan hệ huyết thống, cũng có thể là anh em...
Lý Lạc Phàm yếu ớt chỉ ra sự mâu thuẫn trong lời nói của anh: "Anh chị em cũng là một loại anh em.'
Liễu Như Thi: "Có thể là bạn hoặc thù.
"Kẻ thù là không có khả năng, mưu sĩ sẽ không bất cẩn đến mức lấy máu của kẻ thù làm mật mã để mở cửa.' Lý Lạc Phàm hơi nhức đầu mà che trán, tim đập thình thịch: "Liễu Như Thị, anh có nghĩ rằng hai chúng ta có liên quan đến thịt Thái Tuế không?” Liễu Như Thị nhìn cô: "Tập hợp toàn bộ thịt Thái Tuế còn sống, sau đó tìm được mưu sĩ, đáp án cô muốn biết tự nhiên sẽ xuất hiện trước mặt."
Nhìn cánh cổng Thanh Đồng trước mặt, Lý Lạc Phàm không có thời gian xoắn xuýt, hai người sử dụng chú xuyên tường bước vào cổng Thanh Đồng. Không gian bên trong cửa không lớn, bên trong chỉ có một căn nhà tranh đơn sơ, ngoài ra không có gì khác, tôi tàn hơn nhiều so với ngôi mộ mà vương tử Đới đưa hai cha con đến.
Lý Lạc Phàm thi triển bùa gió vê phía ngôi nhà tranh, một cơn gió mạnh chợt nổi lên, ngôi nhà tranh vốn không bền chắc bị thổi bay thành từng mảnh, tường đổ xuống, mái nhà bay đi, bên trong chỉ còn lại một chiếc giường gỗ, mà nằm trên giường là một xác khô khô và nhờn đang phát ra ánh sáng đen."Gã là Khổng Giáp ư?" Sau khi nhìn xác khô cả đêm, Lý Lạc Phàm cảm thấy hơi chán ghét vê mặt sinh lý, cô quay sang hỏi Liễu Như Thị: "Anh nghĩ bây giờ gã còn sống hay đã chết?"
Liễu Như Thị nhìn xác khô phía xa: "Chắc là còn, quần áo gã mặc rất phù hợp với trang phục của hoàng đế nhà Hạ, xét theo sự dao động của năng lượng thi thể xung quanh thì lúc này gã còn sống."
"Thật sự là Khổng Giáp" Lý Lạc Phàm tặc lưỡi hai lân: 'Lúc còn sống gã hung bạo, sau khi chết biến thành xác khô bị phong ấn trong hang động mấy ngàn năm, không biết tính tình của gã có khá hơn chút nào hay không?' “Sợ là không rồi." Liễu Như Thị lạnh lùng nhắc nhở: "Hình như gã tỉnh rồi, chắc là sắp nhảy lên chửi đổng rồi đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận