Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 360: Chương 360

Chương 360: Chương 360Chương 360: Chương 360
Chương 360: Chương 360
Liễu Như Thị lấy từ ghế sau ra một phong bì dày cộp đưa cho cậu ta: “Cái này cho cậu, vất vả rồi."
Vương Tường Vũ vội vàng từ chối: "Không... không cân... ngài và ngài Lý... đã cứu chúng tôi, chúng tôi không thể nhận tiên được."
Liễu Như Thi khẽ cau mày: "Là bùa."
Vương Tường Vũ lập tức rút phong bì ra, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ: "Vậy thì tôi sẽ không khách khí nữa, cảm ơn lão đại.
Hai người xuống xe, cho đến khi nhìn thấy bóng lưng của Liễu Như Thị bước vào tòa nhà mới lấy lại tinh thần, hai anh em nhìn nhau, trên mặt chữ điền cũng hiện lên nụ cười ngốc nghếch.
Vương Hạo Lỗi sờ lên khóe miệng nhếch lên, trên mặt lộ ra vẻ mơ màng: "Thật may mắn, không những được lão đại cứu, còn cho chúng ta bùa. Đúng rồi, đó là loại bùa gì vậy?"
Vương Tường Vũ vội vàng mở phong bì nhìn xem, lập tức ngậm miệng không được: "Đệch, đều là cực phẩm linh phù, nhìn bằng mắt thì có ít nhất năm mươi tờI"
"Năm mươi! Cả đời anh chưa bao giờ nhìn thấy nhiêu bùa thượng phẩm như vậy!" Khóe miệng Vương Hạo Lỗi cong lên đến gân mang tai, anh ta vỗ vỗ Vương Tường Vũ vai, hưng phấn nói không mạch lạc: “Có những lá bùa này, chuyến rèn luyện lần này của chúng ta có thể yên tâm rồi."
Cùng lúc đó, Bành Tư Di vừa vào ký túc xá chưa kịp hít thở nghỉ ngơi một lúc thì Lý Lạc Phàm đã nhét một chiếc túi vào tay cô ấy: "Lần này bùa chuẩn bị cho cậu vẫn còn ít, trong thời gian này nếu có thời gian thì vào rừng tre luyện bùa chú phối hợp với Canh Bộ, lúc này hiệu quả học tập mới nâng cao được." Bành Tư Di nhìn vào một chiếc ba lô chứa ít nhất hàng trăm lá bùa thượng phẩm, đột nhiên run rẩy: "Sư phụ, khi mình luyện bùa chỉ cần sử dụng những lá bùa hạ phẩm."M ua e b oo k g i a r e l ien he Z A LO : 0 9 1 1 0 0 9 4 67
Lý Lạc Phàm nghe được lời này lập tức khó xử: "Bùa hạ phẩm? Mình không vẽ được! Sau này cậu chăm chỉ một chút có thể sẽ vẽ được đó."
Bành Tư Di đang ngơ ngác ôm ba lô thì lúc này có người gọi điện, cô ấy nhấn nút kết nối, giọng nói phấn khích của Vương Tường Vũ phát ra từ điện thoại: "Bành Tư Di, cậu có biết không? Vị Liễu đại lão đó thực ra là người của tổ hành động đặc biệt, ngài ấy đã đưa cho chúng tớ năm mươi lá bùa thượng phẩm." Bành Tư Di nghe xong lập tức phấn chấn lên, hết sức phiền lòng thở dài: Sư phụ đã cho tớ hơn một trăm lá bùa thượng phẩm để luyện tập cách sử dụng. Cậu nói...
Điện thoại di động vang lên một tiếng tút tút, Bành Tư Di lấy điện thoại di động ra khỏi, tai bối rối lẩm bẩm: "Sao lại cúp máy rồi!"
Vương Tường Vũ: “5555. Bành Tư Dị, cậu chính là Versailles*l" *trong câu trên là từ lóng, một thuật ngữ dùng để mô tả "sự khoe khoang khiêm tốn. Dùng chỉ những người phô trương sự giàu có hoặc thành công của họ một cách tế nhị.
*xx***%
Mặc dù bốn cô gái trong ký túc xá "Chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều " vài ngày trước khi năm học mới bắt đầu, nhưng vì tính tình các cô khá tốt nên không có rào cản giữa họ, thay vào đó khi họ nhìn thấy Lý Lạc Phàm và Bành Tư Di trở lại với dáng vẻ rất mệt mỏi thì nhanh chóng gọi cơm cho hai người. Hai người đi tắm ăn cơm rồi ngả đầu ngủ một giấc, khi tỉnh dậy thì trời đã gần tối.
Cao Vũ Phỉ đang đọc sách nghe thấy tiếng hai người đứng dậy thì ngẩng đầu lên, lập tức mỉm cười: "Hai cậu đi trộm mìn à? Toàn bộ lịch làm việc và nghỉ ngơi đều bị đảo ngược hết, mình gọi cơm tối cho hai người rồi, mà giờ này ngủ tối hai cậu còn ngủ được không vậy?"
Bành Tư Di ngượng ngùng cười haha: "Đúng lúc buổi tối mình có thể đọc sách nhiều hơn chút."
Nhiếp Tử Hàm chỉ vào phòng nghỉ ngơi chung ngoài nói: "Đồ ăn mình mua cho hai người đặt trên bàn ăn, đi ăn nhanh đi.
"Cảm ơn!" Lý Lạc Phàm nhảy xuống giường, từ trong ngăn kéo lấy ra hai cái túi gấm vàng nhỏ đưa cho hai người: "bùa hộ mệnh, cho hai cậu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận