Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 391: Chương 391

Chương 391: Chương 391Chương 391: Chương 391
Chương 391: Chương 391
Hai người chẳng ai nói câu nào, Lý Lạc Phàm cúi đầu yên lặng ăn, Liễu Như Thị vẫn bưng một chén trà, yên lặng nhìn Lý Lạc Phàm ở đối diện, khuôn mặt vô cùng dịu dàng, rõ ràng là vô cùng hưởng thụ trạng thái thả lỏng này.
Khi Lý Lạc Phàm ăn xong hạt cơm cuối cùng rồi đặt bát xuống, Liễu Như Thị vừa nhấc ấm trà lên muốn rót trà cho cô, Lý Lạc Phàm đột nhiên mở miệng nói chuyện: "Đợi trời sáng rồi chúng ta lập tức hành động ởđi.'
Bàn tay của Liễu Như Thị khẽ run lên, một lát sau mới chậm chạp nhả ra một chữ: Được."
Nước trà từ miệng vòi rơi vào trong tách trà xinh đẹp, rót đầy hơn một nửa, Liễu Như Thị đẩy chén trà tới trước mặt Lý Lạc Phàm, ngẩng đầu nhìn vào mắt cô: Lạc Phàm." "Hả?”" Lý Lạc Phàm nâng chén trà lên bốn mắt nhìn nhau với Liễu Như Thị: 'Sao vậy?"
Liễu Như Thị nhìn Lý Lạc Phàm, vô cùng nghiêm túc nói: "Hành động lần này của cô để tôi quyết định, cô nhất định phải nghe theo sự chỉ huy của tôi, được không?”
Lý Lạc Phàm khẽ gật đầu: "Được."
Liễu Như Thị ngây ngẩn cả người, dường như không nghĩ tới Lý Lạc Phàm sẽ dễ dàng đồng ý với yêu cầu của mình như vậy, trong nháy mắt có chút ngơ ngác.
Lý Lạc Phàm trông thấy Liễu Như Thị như vậy thì mỉm cười: "Anh là người trong tổ tác chiến đặc biệt của tổng bộ, kinh nghiệm hành động kiểu này của anh phong phú hơn, nhất định sẽ cân nhắc chu đáo hơn tôi nhiều. Trên khả năng cá nhân, anh cũng mạnh hơn tôi một chút, cho nên tôi nghe anh chỉ huy cũng không có vấn đề gì. Đúng rồi, anh hỏi được gì từ miệng bà lão kia không?"
"Bà ta không biết nhiều lắm, nhưng có thể xác nhận một chút, mưu sĩ quả thực thiết lập trận pháp trong nhà bà ta, vê phân có người ở đó hay không thì bà ta nói rằng không biết." Liễu Như Thị lấy ra một chiếc bình rồi đưa cho Lý Lạc Phàm: "Tôi đã xử lý xong hồn phách và thân xác của bà ta, bà ta đã biến thành Thái Tuế, không thể giữ bà ta lại trên đời này nữa.'
Lý Lạc Phàm mở chiếc bình ra nhìn thoáng qua, bên trong có một lớp bụi màu trắng, xử lý vô cùng sạch sẽ, ngay cả một chút âm khí cũng không dư thừa. Nhưng cho dù là như thế, dường như Liễu Như Thị vẫn chưa yên tâm, bên trên chiếc bình còn dán một lá bùa. Dưới sự tác động của lá bùa này, chỉ cân bốn mươi chín ngày, những tro tàn này sẽ hoá thành một làn khói xanh tiêu tán trong không khí.
Liễu Như Thị vươn tay đặt cái bình trở lại lên kệ, trên kệ còn đặt mấy chiếc bình, thịt Thái Tuế trước đây được giao cho anh đều là xử lý như vậy.
Bày chiếc bình xong, Liễu Như Thị quay người lại nhìn Lý Lạc Phàm: “Cô biết vì sao mưu sĩ lại chọn chỗ đó làm nơi ẩn náu không?”
Lý Lạc Phàm do dự một chút: "Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất à?"
"Là bởi vì đó là nơi có long mạch đi qua." Liễu Như Thị chậm rãi nói: "Thịt Thái Tuế có thể khiến cho con người ta bất tử, mặc dù người không ra người quỷ không ra quỷ, nhưng quả thực cũng là một kiểu bất tử trên danh nghĩa. Nhưng hắn ta không hài lòng với thịt Thái Tuế bình thường, mà là trải qua mấy ngàn năm dùng thủ đoạn điên rồ tạo ra một loại thịt Thái Tuế sống, mục đích hắn ta làm như vậy chỉ có một, chính là để cho người khác hồi sinh."
Lý Lạc Phàm nghĩ đến mưu sĩ đã bắt đầu mưu đồ chuyện này từ thời nhà Hạ, lập tức rùng mình: "Nếu hồn phách đã hôn phi phách tán, đừng nói là dùng thịt Thái Tuế sống để hồi sinh, chính là tiên đan trên trời cũng chưa chắc đã làm được việc này, nhưng nếu như hồn phách vẫn còn, chỉ là thân xác chết đi, vậy thì tìm kiếm hồn phách chuyển thế không được hay sao? Vì sao cứ nhất định phải hồi sinh lại thân xác bằng xương bằng thịt, đã qua hơn ba ngàn năm rồi, người hắn ta muốn hồi sinh có lẽ cũng đã biến thành cái xác khô luôn rồi, nếu sống lại cũng xấu xí mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận