Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 301: Chương 301

Chương 301: Chương 301Chương 301: Chương 301
Chương 301: Chương 301
Bành Tư Di chỉ chỉ vào mình: "Em tên là Bành Tư Di, sinh viên mới năm thứ nhất của khoa thương mại."
Lý Lạc Phàm cũng tự nhiên: "Xin chào cô giáo, em là Lý Lạc Phàm, bạn cùng phòng của Bành Tư Di. Em nhìn chị tình chàng ý thiếp như vậy, sắp có chuyện vui rồi sao?”
Trương Mộng Đồng quay đầu nhìn bạn trai một cái, gò má có chút đỏ ửng, nhưng vẫn hào phóng thừa nhận: "Chị và bạn trai đã gặp cha mẹ hai bên, chuẩn bị sáng mai đi làm giấy đăng ký kết hôn rồi."
Nam sinh hào phóng ôm vai của Trương Mộng Đồng, cười gật đầu với Lý Lạc Phàm và Bành Tư Di: “Anh vừa vặn là đàn anh ở khoa thương mại của hai người, Ngụy Thư Kiệt, mới vừa lên tiến sĩ, cũng là trợ giảng mới của các em." Lý Lạc Phàm võ tay một cái: "Vậy thì trùng hợp quá, đến khi trợ giảng lãnh xong giấy đăng ký kết hôn nhớ phải mời chúng em ăn kẹo hỉ đấy."
Trương Mộng Đồng và Ngụy Thư Kiệt đối mặt cười với nhau, không khí ngọt ngào quanh quẩn ở giữa hai người.
Bên này Lý Lạc Phàm cũng cho Bành Tư Di một ánh mắt khích lệ, Bành Tư Di nhận được ám chỉ, nhắm mắt hỏi: "Chị Trương, thây giáo ngày hôm qua luận sách rất tốt kia xưng hô như thế nào ạ? Ngày hôm qua em nghe một nửa, có chỗ nghĩ không thông muốn tìm thầy ấy hỏi một câu."
Trương Mộng Đồng nghe được vấn đề của Bành Tư Di, hết sức tự nhiên cười: "Người đó không phải thây giáo của trường học của chúng ta, Nhưng chị nghĩ kiến thức và phẩm chất văn học của anh ấy thực sự có thể so sánh với kiến thức của một giáo sư."
Ngụy Thư Kiệt nghe vậy nhìn vê phía Trương Mộng Đồng: "Là thây Ngô sao?"
Bành Tư Di có chút kinh ngạc nhìn vê phía Ngụy Thư Kiệt: "Đàn anh cũng biết thây Ngô đó sao?”
DOC FULL.VN - K h o t r u y ệ n d i c h m i ễ n p h í
"Đúng vậy!" Ngụy Thư Kiệt sờ gáy ngượng ngùng cười nói: "Lần đầu tiên gặp thây Ngô là khi anh và Mộng Đồng đang học năm thứ nhất đại học, khi đó anh và Mộng Đồng mới vừa yêu nhau. Buổi tối hai bọn anh tản bộ ở trong sân trường, khi đi ngang qua ngôi đình nhỏ ở bức tường phía bắc thì Mộng Đồng không cẩn thận bị trẹo chân, vừa hay thây Ngô sát vai chạy đến đỡ Mộng Đồng. Thầy ấy hiểu một ít y thuật, xoa bóp hồi phục cho Mộng Đồng, lúc này mới không có gì đáng ngại.'
Trương Mộng Đồng cũng nói theo: "Thây Ngô chỉ ở nơi này, cũng không dạy học ở trường đại học chúng ta, nhưng kiến thức về tiếng Trung vô cùng phong phú. Buổi tối lúc rảnh rỗi chị sẽ đến đình bên kia đi tới đi lui, lần nào cũng có thể gặp được thầy Ngô, lĩnh giáo thây ấy một vài điêu. Nhưng bọn chị không biết thây Ngô sống ở tòa nhà giáo viên nào, cho tới nay nội dung trò chuyện giữa chị và thấy ấy chỉ giới hạn ở văn học, rất ít liên quan đến chuyện riêng của nhau. Thậm chí chị không có số điện thoại di động và Wechat của thây ấy, toàn là tình cờ gặp được thầy ấy"
Bành Tư Di và Lý Lạc Phàm nhìn nhau một cái, vẻ mặt đều có chút phức tạp, con ma suýt biến thành người đó ở lại trường nhiều năm thật là chỉ để "tình cờ gặp được" Trương Mộng Đồng sao?
Bành Tư Di thử dò xét hỏi: "Bây giờ buổi tối nhưng nhiệt độ vẫn rất cao, nhưng thây Ngô đó lại mặc trang phục Tôn Trung Sơn, thây ấy không nóng sao?"
Trương Mộng Đồng nói: "Trên người thây Ngô có bệnh phong hàn, vẫn là sợ lạnh hơn sợ nóng, xuân hạ thu đông, ba mùa đều mặc quần áo Tôn Trung Sơn, mùa đồng sẽ mặc thêm một áo khoác ngoài rất dày. Thầy ấy mặc phong cách dân quốc, hành động cũng có chút dân quốc, kiểu như tác phong rất lễ nghị, chị vẫn cảm thấy người như thây ấy rất thích hợp nhất làm học thuật nghiên cứu, còn thấy tiếc khi thây ấy không phải giáo sư của trường học chúng ta."
Bành Tư Di hiểu xong hết thì nói cảm ơn với Trương Mộng Đồng.
Trương Mộng Đồng chỉ về hướng phía bắc: "Nếu em muốn gặp thầy Ngô, sau này buổi tối tám giờ đến ngôi đình phía bắc kia đi loanh quanh, nói không chừng có thể gặp được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận