Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 224: Chương 224

Chương 224: Chương 224Chương 224: Chương 224
Chương 224: Chương 224
Linh khí trong cơ thể Lý Lạc Phàm đã vơi quá nửa, tuy nhiên hiện giờ không phải lúc than mệt. Dẫu tiêu hao sạch linh khí cũng phải băm vằm thứ này, giải quyết hoàn toàn.
Sét đánh chưa chết thì đốt bằng lửa. Cô không tin mình đốt Cơ Ngọc thành tro rôi mà y vẫn sống lại được. Từng luông linh phù đáp xuống máu thịt xương cốt vừa mọc lên. Liệt hỏa hừng hực lập tức bốc cháy trong khu mộ. Để tiêu diện sạch sẽ Cơ Ngọc, Lý Lạc Phàm thậm chí còn xót của rút ra ít ánh sáng công đức. Đến vua quỷ còn chẳng ngăn đỡ nổi liệt hỏa chứa đựng sức mạnh công đức nữa là.
Lửa cháy một lúc mới từ từ lụi tắt, tro trắng đây đất, đến xương cốt cũng bị hỏa táng.
Lý Lạc Phàm ngồi phệt xuống đất, mặt mũi trắng bệch. Linh khí trong cơ thể cô đã cạn sạch ráo: "Lần này chắc không thành vấn đề nữa đâu nhỉ?"
Vu Vân Vĩ không dám chắc chắn, để đề phòng, ông ta sử dụng chú hóa phong gom tro của Cơ Ngọc lại, mãi đến khi gạch đá xanh tại khu mộ trở nên sạch sẽ không vết bẩn mới thôi.
Lý Lạc Phàm nhìn thứ trong túi của Vu Vân Vĩ, hơi lo lắng hỏi: "Tro cốt này mang về xử lý thế nào?”
Vu Vân Vĩ đã nghĩ kỹ rôi đưa ra phương án: "Bộ chỉ huy có một tháp trấn tà là pháp khí cực phẩm được truyền lại từ thời nhà Tống. Bao giờ ra ngoài, tôi sẽ đích thân đưa túi tro này cho bộ chỉ huy đặt vào tháp trấn tà. Đây là cách ổn thỏa nhất."
Lý Lạc Phàm chầm chậm thở ra một hơi: "Đây chắc là cách tốt nhất rồi. Hễ phát hiện y có dấu hiệu tái sinh thì cũng có thiên sư bên bộ chỉ huy xử lý kịp thời. Nhưng rốt cuộc y là thứ đồ chơi gì vậy? Đánh không chết, bị sét đánh vẫn sống được. Vương tử Đới rốt cuộc đã tạo ra loại quái vật gì vậy?”
Vu Vân Vĩ sực nhớ ban nãy Liễu Như Thị có một suy đoán, vội vàng nhìn về phía anh: "Cảnh sát Liễu đã xác nhận được suy đoán chưa?”
Liễu Như Thị khẽ gật đầu: 'Y là Thái Tuết"
"Thái Tuế?" Lý Lạc Phàm và Vu Vân Vĩ đồng thanh khiếp sợ: "Sao con người lại biến thành Thái Tuế được?”
Liễu Như Thị nhíu mày tựa đang ngẫm nghĩ điều gì. Hai người liếc nhau, lại bỗng thấy hơi hợp lý. Xét riêng năng lực sinh trưởng vô hạn của Cơ Ngọc thì quả đúng là phù hợp với đặc tính của Thái Tuế. Tuy nhiên việc này quá kỳ quặc. Ban đầu họ tưởng ai có thù hẳn với chủ lăng mộ nên mới trấn áp y tại đây. Giờ mới biết thì ra mộ được dừng để rèn ra một quái vật người không ra người, quỷ không ra quỷ như vậy. Lý Lạc Phàm nghỉ ngơi một lát, cảm giác linh khí khô cạn trong cơ thể một lân nữa chầm chậm gia tăng, dưới sự tẩm bổ của linh khí, thể lực của cô nhanh chóng được phục hồi.
Cô nhìn quanh khu mộ chính một lượt. Ban nấy cô cố tình tránh đi vật chôn chung lúc sử dụng bùa thiên lôi và bùa liệt hỏa, có thể thấy vật chôn chung không bị tổn hại nhiều. Tuy nhiên quan tài của Cơ Ngọc đã nổ tung, quan tài bạch ngọc đằng trong cũng bị nổ vỡ thành vài khúc, quả thực hơi đáng tiếc.
"Chắc chúng ta hoàn thành nhiệm vụ rồi nhỉ?" Lý Lạc Phàm hơi ngờ vực hỏi Vu Vân Vĩ: "Giải quyết âm khí, tiêu diệt cả lệ quỷ và cương thi. Cơ Ngọc biến thành tro, nằm trong túi của ông. Chúng ta ra được rồi đúng không?”
Vu Vân Vĩ không yên tâm lắm: "Tôi kiểm tra thử."
Ông ta dạo quanh khu một chính một vòng, cẩn thận kiểm tra vật chôn chung, mở quan tài bị cắt thành mấy khúc ra, tiếp đó kiểm tra nên đất, xác định không có gì bất thường rồi mới thở phào nhẹ nhõm, vung tay: “Chúng ta có thể kết thúc công việc rồi. Các công đoạn sau sẽ được chuyển giao cho bộ phận khảo cổ. Mong rằng họ thấy những vật chôn chung quý giá này xong có thể tha thứ cho hành động nổ hỏng quan tài chúng ta đã làm.”
Lý Lạc Phàm cũng nở nụ cười tươi, sử dụng cả tay lẫn chân bò dậy phủi mông, tra thanh kiếm quý về lại vỏ, lưu luyến sờ tới sờ lui: "Đúng là một thanh kiếm tốt!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận