Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 183: Chương 183

Chương 183: Chương 183Chương 183: Chương 183
Chương 183: Chương 183
Những lá bùa bình thường căn bản không thể dùng để tặng cô, ông ta biết bậc thây cấp cao như Lý Lạc Phàm sẽ xem thường nó.
Lý Lạc Phàm không để ý lật lật những lá bùa, cô có thể vẽ được mười lá bùa như thế này trong vòng một phút, thực sự không có gì đáng hiếm lạ. Nhưng cô lại có hứng thú với vòng tay, không biết những hạt trên chiếc vòng tay này được làm từ chất liệu gì, lại ánh vàng rực rỡ, có đỏ, nâu, xanh lá cây, và xanh lam, ở giữa là đâu rồng được điêu khắc từ gỗ, mơ hồ cảm nhận được sấm sét bên trong. Cái này khá thú vị. Lý Lạc Phàm cầm lấy chiếc vòng tay, hỏi Chu Chính Dương: Đây là gì?
Trán Chu Chính Dương đổ đây mồ hôi, không biết trả lời như thế nào, thực ra ban đầu Sở trưởng Vu chỉ định gói mười lá bùa làm quà, nhưng sau khi gói lại nhìn thấy hộp trống quá, có chút xấu hổ, cho nên Sở trưởng Vu đã dẫn cậu đi vòng quanh nhà kho hai lần, cuối cùng đã tìm được một chiếc túi giấy ở góc kệ, trong chiếc túi đó có chứa vòng tay này.
Sở trưởng Vu tìm các hồ sơ xem qua một chút, đó là chiến lợi phẩm thu được từ việc bắt giữ một kẻ tu luyện tà ác cách đây hơn mười năm, nhưng lại không biết vật này dùng để làm gì, sau khi kiểm tra thấy nó không gây hại gì nên đã cất vào nhà kho, vẫn chưa lấy ra sử dụng, chiếc vòng tay này rất sáng bóng, xem ra khá là tốt, phù hợp với phụ nữ có cổ tay nhỏ, Sở trưởng Vu liền cầm lấy đặt trong hộp quà tặng, kết quả cảm thấy cũng không tệ lắm, để Chu Chính Dương đưa qua.
Ban đầu mọi người cho rằng thứ Lý Lạc Phàm thích chính là lá bùa, vòng tay chỉ là một loại trang sức ngắm nghía một chút sẽ để qua một bên, nhưng không ngờ Lý Lạc Phàm lại không có hứng thú với những lá bùa kia, ngược lại yêu thích vòng tay không muốn buông xuống, còn hỏi cậu đây là gì, khiến Chu Chính Dương không biết trả lời thế nào.
Lý Lạc Phàm nhìn bộ dạng không nói nên lời của Chu Chính Dương, không để tâm mà cười, đeo chiếc vòng vào tay, đẩy lá bùa vào hộp trở lại: 'Tôi chỉ muốn vòng tay này, những lá bùa này anh nhận lại đi. '
Chu Chính Dương sửng sốt, trong lòng tràn ngập cảm xúc, nhất định là Lý Lạc Phàm biết rằng những lá bùa này rất quý giá, không nỡ lấy, cho nên chỉ lấy vòng tay, người này cũng quá chu đáo đi.
Chẳng qua, bọn họ với tư cách là cảnh sát, không được lợi dụng, nên tặng thì phải tặng.
Chu Chính Dương đẩy chiếc hộp trở lại: Chúng tôi thật tâm muốn tặng Lý tổng, Lý tổng đừng khách sáo!'
Lý Lạc Phàm kiên định đẩy ngược trở lại: "Tôi thực sự không khách sáo, anh nên cầm lại đi!
Chu Chính Dương hoàn toàn cảm động: Không... '
'Không, không, tôi nói không cần là không cần! Lý Lạc Phàm gắt gỏng, nhặt chiếc túi của mình lên kéo hai bên xuống, mấy chục lá bùa nhẹ nhàng rơi xuống, vương vãi khắp bàn, mỗi lá bùa đều tràn đây linh khí, vẻ ngoài của chúng còn đẹp hơn lá bùa được bỏ cẩn thận vào trong hộp kia: 'Tại sao tôi có nói thế nào anh cũng không hiểu, những thứ này tôi có rất nhiều, anh không cần đưa cho tôi làm gì cả. Tôi cũng không muốn có những thứ này!
Lý Lạc Phàm nắm lấy cổ áo Chu Chính Dương kéo cậu qua, tay cầm cây bút Bạch Ngọc, rút một luồng linh khí ở lòng bàn tay cắt một đạo bùa chú trên trán Chu Chính Dương, sau đó dùng đầu bút đầy linh khí quét qua mắt cậu, kích hoạt bùa chú, mở mắt âm dương.
Chu Chính Dương hoảng hốt lờ mờ nhận ra hình như có gì đó là lạ, cậu xoa xoa đôi mắt tập trung nhìn, nhìn thấy sau lưng Lý Lạc Phàm có một ông lão mà trước đây cậu chưa từng nhìn thấy.
Phát hiện cậu đang nhìn mình, ông lão cười chào hỏi: 'Có thể nhìn thấy ta sao? Vậy là cậu có thể nhìn thấy ma quỷ rồi đấy!
Chu Chính Dương: '....
Bạn cần đăng nhập để bình luận