Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 373: Chương 373

Chương 373: Chương 373Chương 373: Chương 373
Chương 373: Chương 373
Ba cô gái khịt mũi rồi phản ứng lại, lén đưa tay kéo góc áo khoác của Bành Tư Di, chỉ vê phía sương mù bên ngoài và hỏi: "Vậy sương mù này không phải do quỷ làm?"
"Đúng!" Bành Tử Di tỏ ra vô tội nói: "Vừa rồi tớ muốn nói với các cậu rồi nhưng các cậu không cho.
"Đừng nói chuyện phiếm nữa, lại đây." Lý Lạc Phàm quay đầu lại nhìn Bành Tư Di, vẫy tay ra hiệu: "Đi lấy thanh kiếm đồng xu rồi gắn bùa vào, thuật huyền học này vẫn cần phải luyện tập thực tiễn, chỉ lý thuyết thôi thì không được. Vừa lúc có ma quỷ đưa tới cửa, lực sát thương cũng không mạnh lắm, thích hợp để cậu luyện tập một chút, cậu làm đi cho mình xem"
Bành Tư Di vừa nghe liền như được lên tinh thân, lần cuối cùng cô ấy chiến đấu với một xác chết khô, cô phải khó nhọc vượt qua nỗi sợ hãi nhưng chưa kịp thi triển công phu đã bị cưỡng ép dịch chuyển ra ngoài. Lần này thế nào cô ấy cũng phải tận dụng tốt cơ hội này.
Bành Tư Di rút thanh kiếm đồng xu ra, vung một bông hoa kiếm tới, Lạc Mai nhìn thấy cô gái trước mặt rõ ràng là một tay mơ, đột nhiên cũng bừng tỉnh, tóc lại dài ra, quăng đến muốn trói chặt Bành Tư Di.
Lý Lạc Phàm lấy ra hạt dưa mình giấu, đi tới chỗ ba cô gái đang chụm vào nhau như quả bóng rồi vẫy tay với họ: Lại đây, vừa xem vừa ăn hạt dưa.
"Ăn... Ăn không nổi..." Trần Nhã Du nhìn Bành Tư Di bị tóc quấn lấy, hơi lo lắng hỏi: "Tư Di sẽ không sao chứ?”
Lý Lạc Phàm ném vỏ hạt dưa vào thùng rác: "Không sao đâu, càng ở trong tình cảnh này thì tiêm năng càng được kích thích...
Nói đến đây, cô chợt dừng lại một chút, nhớ lại lần đầu tiên cô cùng Liễu Như Thị đi đến lăng mộ vương tử Đới, suy nghĩ của anh lúc đó có giống cô bây giờ không?
Ngay khi Lý Lạc Phàm đang sững sờ, cô chỉ nhìn thấy một tia sáng vàng lóe lên, Bành Tư Di câm thanh kiếm đồng xu cắt hết tóc của nữ quỷ, thoát khỏi tình trạng khốn đốn. Nữ quỷ rõ ràng đã tức giận, gâm lên giận dữ và vung móng tay, Bành Tư Di vừa đứng vững còn chưa lấy lại tinh thân, thanh kiếm đồng xu trong tay đã bị nữ quỷ đánh bay ra ngoài.
Nhìn thấy cảnh tượng này, ba người Trân Nhã Du đồng loạt hít vào một ngụm khí lạnh, đều lo lắng cho Bành Tư Di. Nhưng tốt xấu gì Bành Tư Di và xác khô đã từng chiến đấu trực diện, khả năng phản ứng vẫn rất mạnh, cô ấy nhanh chóng rút ra một tấm bùa kích lôi, tay kết ấn pháp, miệng niệm chú, chỉ nghe thấy một âm thanh ầm ầm, một tiếng sét nổ tung lên trong ký túc xá, nữ quỷ trực tiếp bị thổi bay trên mặt đất, trên mặt càng chảy nhiều máu hơn. Lần đầu tiên Bành Tư Di sử dụng bùa kích lôi cũng có chút mất cảnh giác, mặt đầy tro đen, cả người như mới bị hun khói.
Sau đó nhìn giường tủ trong ký túc xá đều bị nổ tan tành, Lý Lạc Phàm và ba cô gái ngồi trong đống đổ nát, sự việc thay đổi đến nước này thậm chí khiến Lý Lạc Phàm đang cắn hạt dưa phải chết lặng.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng Bành Tư Di sẽ có thể sử dụng bùa kích lôi, nhưng với sự thiếu chính xác như vậy, đúng là nổ hết cả nhà mất.
Cũng may linh khí trên người cô ấy không đủ, thuộc tính lôi bẩm sinh của bùa kích lôi phù có tính khắc chế rất mạnh với lệ quỷ, nhưng thiên lôi có một chút linh thế này không gây hại gì nhiều cho người thường, bằng không bây giờ cô đã phải bận rộn cứu người rồi.
'Sư phụ... Bành Tư Di há miệng phun ra một ngụm khói đen, mặt như đưa đám hỏi: "Làm sao bây giờ? Mình làm nổ tung ký túc xá, có bị đuổi học không?”
"Không sao đâu, không sao đâu!" Lý Lạc Phàm vội vàng nhổ miếng hạt dưa ra khỏi khóe miệng: "Việc xử lý này cứ giao cho mình, cậu không cần lo lắng."
Có lẽ vì Lý Lạc Phàm vẫn luôn cho Bành Tư Di thấy mặt mạnh mẽ của mình, trái tim của Bành Tư Di lập tức bình ổn lại, cô ấy cũng không dám sử dụng bùa trong ký túc xá nữa, bèn nhặt thanh kiếm đồng xu bị ném trên mặt đất lên và đâm mạnh về phía vai của Lạc Mai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận