Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 124: Chương 124

Chương 124: Chương 124Chương 124: Chương 124
Chương 124: Chương 124
Chu Thắng Thành chậm rãi quay đầu lạ, nhấch mép cười với Trương Đức Dũng, nói: "Tôi không uống cà phê."
Trương Đức Dũng cầm lại cốc cà phê về, luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ.
Xoa xoa thái dương, Trương Đức Dũng mở truy cập muốn tải ứng dụng xuống, nhưng anh ta vừa đặt chuột lên thanh địa chỉ, ngón tay anh ta dừng lại, mắt nhìn rơi vào tiêu đề tin tức hiển thị trên trang: "Một người phụ nữ nhảy lầu tự sát ở tòa nhà Thu Minh." Thời gian đăng bài là một năm trước.
Mặc dù Trương Đức Dũng không hiểu tại sao tin tức cũ của một năm trước lại hiện lên khi anh ta mở trình duyệt, nhưng anh ta vẫn kéo chuột để đọc tin liên quan đến vụ nhảy lầu ở tòa nhà Thu Minh, ban nãy Lý Lạc Phàm đã nói rằng những con quỷ này trong tòa nhà chính là người đã tự sát vào mấy năm qua. Tin tức được viết với hình ảnh và lời lẽ khá hay, đầu tiên giới thiệu tình tiết vụ tự tử với văn phong bản tin, còn kèm theo một bức ảnh được làm mờ về hiện trường nhảy lầu.
Trương Đức Dũng tiếp tục đọc, sau đó thu thập tin tức từ ông chủ và thân quyến của người chết Tiền Quyên Quyên, ông chủ đoán rằng cái chết do gia đình bất hòa dẫn đến tự tử, người nhà thì nghi ngờ do áp lực công việc lớn mới là giọt nước tràn ly cuối cùng dẫn đến cái chết. Tuy nhiên, sau cùng cả hai bên đều tỏ ý người chết là một người tốt, trong tin tức còn có một bức ảnh của người đã khuất trước khi chết.
Trong ảnh, có một người đàn bà khoảng ba mươi tuổi, dáng vẻ bình thường, nhưng khi cười lại có hai lúm đồng nhỏ ở khóe miệng, khiến vẻ ngoài thêm phần sắc sảo.
Đôi mắt của Trương Đức Dũng dán chặt vào những bức ảnh trên màn hình, bàn tay cầm chuột run rẩy không thể kiểm soát. Ánh mắt anh ta dần dần chuyển từ màn hình sang cốc cà phê trên tay, rôi từ từ ngẩng đầu lên nhìn vê phía nhân viên nữ vừa mang cà phê đến cho mình.
Nhân viên nữ đang đứng ở trước mặt anh ta, sau khi nhận ra ánh mắt của Trương Đức Dũng, ả ngẩng đầu lên mỉm cười với anh ta, lộ ra lúm đồng tiền nhỏ ở khóe miệng: "Trương tổng, cà phê có ngon không?”
Trương Đức Dũng không khỏi liếc nhìn màn hình, khuôn mặt của nhân viên nữ trùng khớp một cách thần kỳ với khuôn mặt trong ảnh, gân như giống hệt nhau.
Người mang cà phê là Tiền Quyên Quyên, người đã nhảy lâu một năm trước...
Tiền Quyên Quyên có vẻ như biết anh ta đã phát hiện ra điều gì đó, mỉm cười nhìn anh ta, cố chấp hỏi: "Trương tổng, cà phê có ngon không? Tôi rót cho anh một cốc nữa nhé?"
Cổ họng của Trương Đức Dũng giống như bị thứ gì đó chặn lại, mở miệng ra, nhưng không thể nói gì được. Tiền Quyên Quyên nhìn anh ta không nói một lời, từ từ đứng dậy đi vê phía anh ta, Trương Đức Dũng hoảng sợ vội vàng di chuyển chuột đến dấu "x" ở góc trên bên phải của trình duyệt, điên cuồng nhấn vào đó vài lân. Nhưng máy tính dường như đã gặp sự cố vậy, cho dù Trương Đức Dũng có nhấn đóng trình duyệt bao nhiêu lân đi chăng nữa thì vẫn chỉ hiện đúng trang đó.
Trương Đức Dũng đổ mồ hôi lạnh, mồ hôi lăn dài trên trán, nhỏ xuống mu bàn tay, anh ta không khỏi nghĩ tới một câu nói, khi quỷ phát hiện bạn biết bí mật của nó, chính là thời khắc nó đi săn. Nhìn thấy Tiên Quyên Quyên chuẩn bị tiến tới, Trương Đức Dũng can đảm đứng dậy, đâu tiên định đưa tay tắt màn hình, màn hình nhấp nháy hai lần, không ngờ lại tắt thật.
Tiền Quyên Quyên đi đến chỗ làm việc, ả nhìn máy tính rồi lại nhìn cốc cà phê còn đầy, trên mặt lộ ra vẻ không vừa lòng: "Trương tổng, sao anh không uống cà phê?"
Ban đầu Trương Đức Dũng không uống bởi vì Chu Thắng Thành không uống cà phê, anh ta không nỡ thưởng thức đồ uống một mình, bây giờ anh ta đã phát hiện Tiên Quyên Quyên là quỷ, càng không dám uống nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận