Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 268: Chương 268

Chương 268: Chương 268Chương 268: Chương 268
Chương 268: Chương 268
Ăn xong bữa tối, kim đồng hồ trên tường chỉ tám giờ tối, mỗi lúc một gần đến giờ đi ngủ của Trân Hiểu Nhã, cô ta không khỏi bất an, đứng ngôi không yên, véo ngón tay đi vòng quanh phòng.
Lý Lạc Phàm khoanh chân ngồi trên sô pha, đặt cuốn bách khoa toàn thư về trận pháp đã đọc sang một bên, võ vỗ chỗ bên cạnh: "Lại đây, tôi và cô bàn chuyện tối nay."
Trân Hiểu Nhã ngồi bên cạnh Lý Lạc Phàm, khuôn mặt cô ta tái nhợt, mắt đỏ bừng vì sợ hãi.
"Cô không cần phải sợ hãi, tối nay tôi ở bên cô mài" Lý Lạc Phàm an ủi cô ta, nói tiếp: "Đợi đến mười giờ đúng thì cô lên giường đi ngủ, con ma đó sẽ tới đón cô. Nhưng cô đừng sợ, tôi cũng sẽ xuất hiện trong giấc mơ của cô."
Môi của Trân Hiểu Nhã bắt đầu run rẩy, cô ta lắp bắp hỏi: "Tôi không ngủ, không mơ có được không?”
Lý Lạc Phàm lắc đầu, dứt khoát nói rõ ràng hơn: "Nói là mơ thôi, thực ra không phải mơ, đó là những chuyện xảy ra sau khi hồn phách của cô rời khỏi thể xác, là những chuyện cô tự mình trải qua, chỉ là cơ thể của cô nằm trên giường, nên cô mới lâm tưởng đó là cảnh tượng trong giấc mơ. Vì vậy mà dù cô không ngủ thì khi thời cơ đến, hắn ta cũng sẽ cưỡng ép lôi hồn cô ra khỏi cơ thể, dù có muốn trốn cũng không thoát được.
Trân Hiểu Nhã run rẩy mãnh liệt hơn, lời chủ tịch nói quá đáng sợi
Lý Lạc Phàm vỗ nhẹ vào tay cô ta: "Không có gì phải sợ cả, tối nay chúng ta sẽ giải quyết triệt để chuyện này. Đợi đến tối, con ma tên Tào Đại Bảo đến đón cô thì đừng giãy giụa, cứ đi theo hắn, tránh để hắn ta làm tổn thương cô. Tôi sẽ luôn ở bên cạnh cô, khi chúng ta đến mộ của hắn, người giúp hắn thực hiện nghi lễ minh hôn của hai người sẽ xuất hiện. Lúc đó, tôi sẽ bắt hết những người làm phép và Tào Đại Bảo, chỉ có hủy đi hôn thư của hai người, cô mới có thể hoàn toàn thoát khỏi bọn họi"
Trân Hiểu Nhã mặc dù rất sợ hãi nhưng cô ta vẫn gật đầu kiên định: "Tôi nghe côI"
"Được!" Lý Lạc Phàm vỗ vai cô ta: "Đi tắm, thay bộ quần áo tiện di chuyển, việc còn lại cứ giao cho tôi"
Nửa giờ sau, Trân Hiểu Nhã sạch sẽ nằm trên giường, mặc áo phông và quần dài, hai tay khoanh trước bụng. Ban đầu cô ta nghĩ mình sẽ sợ đến mức không thể ngủ được, nhưng vừa nhắm mắt lại cô ta đã thiếp đi mất.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Lần này, cô ta không xuất hiện trong màn sương trắng mà từ từ ngồi dậy khỏi giường, nhưng điều khác với thường ngày là trong phòng không có một chút ánh sáng nào, nơi trước mắt tối đen như mực, tiếng còi xe inh ỏi lúc thường ngày cũng biến mất.
Trân Hiểu Nhã kéo chăn ra, quấn quanh người, sợ hãi nhìn xung quanh, lúc cô ta đang ngơ ngác, một giọng nói quen thuộc truyền vào tai: "Đừng sợ, có tôi ở đây!"
Trân Hiểu Nhã liền thở phào nhẹ nhõm, là giọng nói của chủ tịch.
Cô ta cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Trong bóng tối không có khái niệm thời gian, không có âm thanh, lẽ ra Trân Hiểu Nhã phải cực kỳ sợ hãi, nhưng vì có lời nói của Lý Lạc Phàm, cô ta bình tĩnh ngồi trên giường, yên lặng chờ đợi.
Đột nhiên, từ phía xa xa ngoài cửa sổ vọng đến tiếng kèn xô na, nửa phút sau, hai hàng tùy tùng quái lạ khiêng chiếc kiệu màu đỏ, xuyên qua cửa sổ tiến vào phòng Trần Hiểu Nhã, cùng với chiếc kiệu là Tào Đại Bảo, người đang mặc trang phục tân lang*.
*áo kiểu trung quốc xưa
Nhìn thấy Trân Hiểu Nhã ngồi trên giường không náo loạn, quấy khóc, Tào Đại Bảo mỉm cười: "Em ngoan hơn hôm qua nhiều, anh thích cô dâu ngoan ngoãn.'
Hai "người hâu" nữ phụ trách trang điểm đến bên giường mang theo một chiếc khay có đặt váy tân nương màu đỏ tươi trên đó.
Trân Hiểu Nhã nhớ lại Lý Lạc Phàm đã nói rằng những tùy tùng có sức mạnh phi thường này chỉ là hình nhân giấy, cô ta cũng bớt sợ hãi phần nào.
Họ kéo Trân Hiểu Nhã ra khỏi giường, mặc lễ phục màu đỏ tươi lên cho cô ta, lại lấy ra một đôi giày vải màu đỏ xỏ vào chân cô ta, cuối cùng đội chiếc khăn trùm đầu màu đỏ lên cho Trần Hiểu Nhã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận