Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 415: Chương 415

Chương 415: Chương 415Chương 415: Chương 415
Chương 415: Chương 415
Liễu Nhiên đặt khối ngọc bội phong ấn ký ức của A Lạc vào hệ thống tích điểm vì Lý Lạc Phàm không có việc dùng tới, cho đến một ngày Lý Lạc Phàm đến hỏi Mạnh Bà mượn kính Tam Sinh, Mạnh Bà hỏi cô vê khối ngọc bội, cũng tự mình niêm phong tất cả những chuyện cô đi đầu thai phong ấn vào kho.
*x**
Trong tòa nhà nhỏ Địa phủ, Lý Lạc Phàm đang nằm trên ghế dài tỉnh dậy, Liễu Nhiên- người vẫn luôn đứng ở của bỗng dừng bước, đưa tay đẩy cửa ra. Khi ánh mắt họ chạm nhau, cổ họng Liễu Nhiên chợt nghẹn lại, trong chốc lát không biết xưng hô với cô thế nào.
Lý Lạc Phàm cười nhạt: Đại nhân, tôi tên là Lý Lạc Phàm."
"Ừ." Giọng nói thất thường của Liễu Nhiên từ trong sương trắng truyên đến: "Cô là Lạc Phàm”
Mặc dù Lý Lạc Phàm không thấy mặt Liễu Nhiên nhưng trong trong giọng nói vẫn khó nén thất vọng và cô đơn, cô do dự một lát, không nhịn được hỏi: "Không phải nỗi chấp niệm của anh đã tách ra sao?"
Liễu Nhiên im lặng hồi lâu rồi mới thở dài: "Nỗi chấp niệm đã chia cắt, nhưng tình yêu vẫn còn đó."
Lý Lạc Phàm nghe được sự phiên muộn trong giọng nói của Liễu Nhiên, đáy lòng bỗng chua xót, hình như đây là kí ức của tiên hồn lưu lại năm xưa."Thực xin lỗi." Lý Lạc Phàm hai mắt đỏ hoe, cúi đầu: "Cơ thể A Lạc đã bị tôi phá hủy rồi."
"Tôi biết." Liễu Nhiên rốt cuộc không nhịn được mà giơ tay nhẹ nhàng xoa đầu Lý Lạc Phàm, giống như cái cách anh ta làm với A Lạc năm ngàn năm trước, mang theo sự an ủi dịu dàng: "Đúng vậy, tôi đã để cho Liễu Như Thị dẫn cô đi thiêu hủy cơ thể của A Lạc, mặc dù nàng ấy không thành tiên nhưng lại có tiên thể trời sinh, chỉ có máu của cô mới có thể phá hủy thân thể của nàng ấy." Nghĩ đến thân thể biến mất trong lửa, trong lòng Lý Lạc Phàm thắt lại khó chịu, cô biết Liễu Nhiên chắc chắn còn đau đớn hơn cô: "Từ nay vê sau A Lạc sẽ không còn tôn tại nữa."
"Nếu A Lạc biết chấp niệm biết lấy phương thức không có tính người như vậy làm nàng ấy sống lại, có lẽ nàng ấy sẽ vô cùng thống khổ, hơn nữa những tội nghiệt này cũng sẽ đeo bám nàng ấy khiến nàng ấy sẽ cần sự vĩnh hằng để trả lại." Mặc dù không có chấp niệm sẽ khiến Liễu Nhiên khổ sở vì A Lạc, nhưng anh ta lại bình tĩnh hơn: "Để cơ thể của A Lạc biến mất là lựa chọn tốt nhất, nàng ấy biến mất thì chấp niệm cũng có thể tiêu tán rồi." "Liễu Như Thị thì sao?" Nước mắt Lý Lạc Phàm rơi xuống, giọng nói không khỏi nghẹn ngào: "Tôi biết Liễu Như Thị cũng là thân hồn tách rời của anh, ý nghĩa tôn tại của anh ấy chính là để diệt trừ chấp niệm. Trước khi đi tìm chấp niệm, anh ấy không chịu nói cho tôi biết chân tướng, sau khi để tôi thiêu hủy quan tài thì lập tức rời đi còn anh ấy là người giải quyết hậu quả, còn nói với tôi là chắc chắn anh ấy sẽ sống sót trở về."
"Nhưng điều mà anh ấy không ngờ tới chính là khi quan tài vỡ ra, tôi đã nhìn thấy A Lạc." Nước mắt của Lý Lạc Phàm càng rơi dữ dội hơn, cô khóc đến nổi khàn cả giọng: 'Khi nhìn Liễu Như Thị liều mạng trong kết giới với chấp niệm tôi mới hiểu, hóa ra anh ấy quyết tâm đến đây để chết, không hề có ý định sống sót trở về, anh ấy đã lừa tôi!"
Liễu Nhiên ngơ ngác nhìn vẻ mặt thống khổ của Lý Lạc Phàm, nhẹ nhàng hỏi: "Cô... thích anh ta ư?" “Đúng vậy!" Lý Lạc Phàm bình tính gật đầu: "Không liên quan gì đến kiếp trước của anh ấy, chỉ đơn giản là tôi thích anh ấy. Thật ra ban đầu tôi rất ghét anh ấy, ghét sự lạnh lùng và tự cho mình là đúng của anh ấy, nhưng cũng không biết bắt đầu từ khi nào, tình cảm của tôi đối với anh ấy đã thay đổi, tôi dần dần tin tưởng và dựa dẫm vào anh ấy, khiến cho tôi cảm thấy như có một người để tôi có thể dựa vào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận