Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 111: Chương 111

Chương 111: Chương 111Chương 111: Chương 111
Chương 111: Chương 111
"Bây giờ thì đã không thể đi ra khỏi tiên sảnh được nữa rồi nên chúng ta chỉ còn cách đi ra ngoài từ đường cửa sổ của phòng bao thôi." Trương Đức Dũng lập tức quay trở lại phòng bao, khi anh ta đi đến gần cửa sổ thì đột nhiên dừng lại, nỗi tuyệt vọng dân dần lấp đầy đôi mắt của anh ta từ tận đáy lòng.
Vừa rồi khi ngôi ở đây và nhìn ra ngoài cửa sổ thì vẫn còn nhìn thấy được đường xá đông đúc, tấp nập xe cộ qua lại, nhưng mà hiện tại thì cả bên ngoài cũng bị một lớp sương mù bao vây, còn chưa nói đến xe cộ, thậm chí ngay cả một ánh đèn cũng không thể nhìn thấy, họ đã bị làn sương mù dày đặc kia bao phủ tâm nhìn cả rồi.
Chu Thắng Thành đi theo qua đó cũng cảm thấy vô cùng suy sụp khi nhìn thấy cảnh tượng này, đây là lần đầu tiên ông ta được đi dự tiệc chiêu đãi làm ăn cùng với Lý tổng mà ông ta lại gặp phải chuyện kỳ lạ như vậy, nếu như có chuyện ngoài ý muốn gì đó xảy ra, cho dù ông ta có chết rồi bị đày xuống địa ngục đi chăng nữa thì ông ta cũng không còn mặt mũi gặp lại lão chủ tịch.
Ông ta chỉ vừa mới nghĩ đến lão chủ tịch, tâm trạng của Chu Thắng Thành càng trở nên khó chịu hơn, lập tức ngồi xổm xuống mặt đất mà khóc lóc thảm thiết: "Lão chủ tịch xin ngài hãy bảo vệ chúng tôi, ngàn vạn lần đừng để chuyện gì xảy ra với Tiểu Lý Tổng của chúng tal Cô ấy là máu mủ độc đỉnh duy nhất của ngài!"
Lý Đại Hải đang ngồi xổm bên cạnh cửa sổ để quan sát, nghiên cứu kết giới thì chợt quay đầu lại một cách bối rối, đưa tay chỉ vào bản thân mình rồi ngờ vực mà hỏi Lý Lạc Phàm: "Ông vẫn còn khả năng này sao?"
Lý Lạc Phàm không tiện nói chuyện, chỉ có thể im lặng mà giao tiếp với Lý Đại Hải bằng ánh mắt: "Ông ấy đang sợ hãi.'
Lý Đại Hải nhìn thấy Chu Thắng Thành đang đau khổ khóc lóc, rơi lệ mà cảm thấy vô cùng cảm động: "Tiểu Chu vẫn là một người rất lương thiện, khóc cho ta cũng chân thành như khóc cho cha vậy.
Vẻ mặt của Lý Lạc Phàm u ám đen như đít nồi, cô mở cửa sổ ra và đưa tay chạm vào làn sương mù dày đặc bên ngoài cửa sổ. Lý Đại Hải nhìn thấy như thế thì vội vàng lên tiếng nhắc nhở: "Ông cảm thấy kết giới này khá mạnh, ngay cả ông cũng không thể vượt qua nó, một lúc nữa khi cháu đối phó với chúng thì nhớ cẩn thận, đừng chắn đường của chúng."
Lý Lạc Phàm ho nhẹ một tiếng ra hiệu rằng bản thân đã hiểu rõ, cô đóng cửa sổ lại, vỗ nhẹ vào cái túi áo của mình, ra hiệu cho Lý Đại Hải trước mắt cứ quay lại hạc giấy trước, kẻo cuộc chiến với lệ quỷ một lúc nữa sẽ lại ảnh hưởng đến ông.
Lý Đại Hải cũng tự biết rõ mục đích chính quay trở lại trần gian của bản thân ông chính là để hỗ trợ Lý Lạc Phàm điều hành công việc kinh doanh, việc đánh nhau thật sự không phù hợp với một ông già như ông. Khi nhìn thấy Lý Lạc Phàm bảo ông trốn đi, Lý Đại Hải lập tức vặn vẹo hồn phách rồi chui vào trong bụng của con hạc giấy, ông còn chủ động bịt kín những khe hở ở bụng của con hạc giấy lại, kẻo lại bị lệ quỷ nhìn thấy.
Lý Lạc Phàm đưa tay ấn túi áo, sau đó thì thuận tay mà cầm chiếc túi đã đặt sang một bên, rồi cô sải bước đi ra khỏi phòng bao.
Chu Thắng Thành nhìn thấy thì lập tức cảm thấy lo lắng, vội đuổi theo hỏi: "Lý tổng, cô đi đâu vậy?"
Lý Lạc Phàm tặng cho ông ta một ánh nhìn với ý "nhiều lời": "Tất nhiên là tôi phải đi tìm Ngô tổng trước rồi, sau đó sẽ để lại một vết mực lên trên người của ông ấy, tôi lo sợ rằng ông ấy sẽ chết mất!"
Chu Thắng Thành nghe được những lời này thì chỉ hận một nỗi rèn sắt không thành thép: "Tổ tông của tôi ơi, sao cô lại có thể can đảm đến như vậy chứt
"Ngược lại tôi cũng muốn chỉ can đảm một chút thôi, nhưng ba người các người lại không thể trông cậy được gì!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận