Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 118: Chương 118

Chương 118: Chương 118Chương 118: Chương 118
Chương 118: Chương 118
Nhưng kết quả là điện thoại di động ở trong túi quân lại đột nhiên rơi ra ngoài, cho nên ông ta lập tức cúi người xuống nhặt điện thoại lên, mà vào đúng lúc đó khi ông ta ngẩng đầu lên một lần nữa, thì lại phát hiện Trương Đức Dũng cứ thế mà thật sự đã biến mất nồi, không nhìn thấy bóng dáng ở đâu nữa cả...
Điêu đáng sợ nhất chính là cái văn phòng làm việc đèn đuốc sáng trưng vừa mới nãy vẫn còn ở đây giờ đã biến đi đâu mất rồi! Vậy rốt cuộc người bị con quỷ kia nhắm đến là Trương Đức Dũng hay chính là ông ta?
Lý Lạc Phàm bước ra từ cầu thang, liếc nhìn tình hình chỗ hành lang một cái bèn cau mày lại, mấy con quỷ này thời gian chết không lâu mà đã học được không ít chiêu trò, lại có thể mở ra một quỷ vực. Bây giờ tòa nhà Thu Minh thực sự và quỷ vực, hai nơi đều ở trong cùng một tòa nhà, nhưng có các không gian khác biệt, nếu như ban đêm âm khí nặng, nơi hai không gian giao nhau sẽ hợp nhất và các nhân viên của tòa nhà Thu Minh rất có thể sẽ vô tình đi vào quỷ vực vào lúc đó...
Nếu người còn sống mà đi vào quỷ vực chưa chắc có thể sống sót ra ngoài được...
Quản lý Ngụy theo sát Lý Lạc Phàm, khi đang đi Lý Lạc Phàm bất chợt dừng lại, đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, quay người lại nhìn, sắc mặt lập tức thay đổi: "Chu Thắng Thành và Trương Đức Dũng đâu rồi?"
Sắc mặt quản lý Ngụy tái nhợt vì sợ hãi: "Lúc ở cầu thang tôi còn nghe thấy họ nói chuyện, sau đó...
Dừng lại chút, quản lý Ngụy chợt nhớ ra: "Hình như sau khi bước vào hành lang đột nhiên lại trở nên yên lặng... Lý Lạc Phàm đi nhanh đến chỗ giao giới giữa hành lang và cầu thang, nơi này không nhận ra được bất cứ vết tích nào nữa.
"Đã bị quỷ kéo vào quỷ vực rồi." Lý Lạc Phàm nhướng mày nói, khóe miệng nhếch lên: "Cũng không biết trong đám quỷ này kẻ nào đứng đầu mà có thể thông minh như vậy, biết cách đánh bại từng kẻ không kèn không trống. Từng ấy năm, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một con quỷ mưu lược được cỡ này."
Quản lý Ngụy siết chặt lá bùa trong tay, lặng lẽ bước tới bên cạnh Lý Lạc Phàm, nóng lòng muốn dán nó lên người cô.
Lý Lạc Phàm nhìn đồng hồ, lại móc một nén nhang từ trong túi ra.
Quản lý Ngụy đang run rẩy song cũng không nhịn được mà phải thán phục, chẳng trách lại xách một cái túi lớn như vậy, hóa ra bên trong có hẳn một quán tế lễ nhỏ, nhang giấy các thứ cái gì cũng có cả! Một lúc sau, Lý Lạc Phàm lấy ra một cái lư hương, cô tưởng sẽ không có gì ngạc nhiên.
Nhang của Lý Lạc Phàm khác với những loại thường thấy, chỉ dài bằng ngón trỏ và mỏng. Cô cũng không dùng lửa, cô đặt ngón cái lên đầu cây nhang xoa nhẹ, cây nhang tự bốc cháy, tỏa ra làn khói trắng mỏng và dài.
Lúc đầu, làn khói trắng bay thẳng lên trên, chỉ vài giây sau bỗng nhiên như bị đứt đoạn, bay thẳng về phía Tây.
Lý Lạc Phàm bước nhanh theo hướng làn khói trắng mà đi, quản lý Ngụy bên cạnh một mạch chạy theo sát phía sau Lý Lạc Phàm.
Đi qua hơn nửa hành lang, làn khói trắng đột nhiên đổi hướng, Lý Lạc Phàm cũng di chuyển theo, đi được mấy bước chợt nhận ra nơi làn khói trắng chỉ đến chính là thang máy.
Tuy quản lý Ngụy không hiểu huyền học nhưng hắn ta đã từng xem phim kinh dị, nhìn thấy trong thang máy sáu cái bấm cùng đợi thang máy lên tâng lâu, hắn ta đột nhiên dựng hết tóc gáy lên, ép chặt vào cánh tay Lý Lạc Phàm: "Lý tổng, thang máy này có thể đi sao? Sẽ gặp quỷ đúng chứ?"
"Đúng vậy!" Lý Lạc Phàm thản nhiên trả lời: "Không thấy quỷ thì làm sao có thể cứu người được?"
Quản lý Ngụy: "..."
Không... không có vấn đề gì...
Chỉ là cảm thấy hơi đáng sợ thôi!
Lý Lạc Phàm nhấn nút thang máy, sáu thang máy đồng thời mở ra, làn khói trắng quay tròn, hướng thẳng vào một trong số đó.
Lý Lạc Phàm hất cằm, nói với quản lý Ngụy: “Đừng đứng ngây ra đó nữa, vào thang máy này đi”
Bạn cần đăng nhập để bình luận