Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 132: Chương 132

Chương 132: Chương 132Chương 132: Chương 132
Chương 132: Chương 132
Các ảo ảnh ở đây về cơ bản đều là do hắn ta tạo ra, ông bạn kia của các người ở trong tay hắn e là lành ít dữ nhiều rồi..."
Vừa dứt lời, trong thang máy đã vang lên một giọng nói trong trẻo: "Cô nói ai lành ít dữ nhiêu?"
Tất cả người và quỷ lập tức theo tiếng động nhìn sang, ba bóng người dần dần đi qua hành lang tối tăm, người ở giữa là Lý Lạc Phàm, bước đi nhẹ nhàng, trên mặt mang theo nụ cười, không hề thấy bắt quỷ cả đêm đem lại cảm giác mệt mỏi chút nào.
Bên trái là Chu Thắng Thành, trên trán ông ta đeo một tấm bùa, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, xem ra đã bị dọa sợ không ít.
Bên phải là Ngụy Cường, kẻ chủ mưu gây ra những chuyện quỷ quái trong tòa nhà này, vẻ mặt sợ hãi không kém gì Chu Thắng Thành, hắn ta cũng bị Lý Lạc Phàm bóp cổ, kéo đi như một con búp bê rách rưới một cách thô bạo, hắn ta hoàn toàn không còn sức lực để chống cự.
Một bọn quỷ há hốc mồm ngơ ngác nhìn Ngụy Cường, người vẫn luôn đè lên đầu bọn họ bị Lý Lạc Phàm trói trong tay như một con gà con mà không hề có chút sức lực để phản kháng, bọn họ không khỏi cảm thấy rất vui mừng trong lòng, may là họ không gây rối lúc vị lão đại này không có ở đây, nếu không người bị treo cổ lúc này chính là họ.
Trương Đức Dũng nhìn thấy bộ dạng yếu ớt của Chu Thắng Thành, vội vàng tiến tới đỡ ông ta, quan tâm hỏi: "Ông không sao chứ?”
"Đừng nhắc nữa." Chu Thắng Thành nghĩ tới chuyện mình đã trải qua vẫn còn run rẩy: "Con quỷ này thật biến thái, hắn ta bám vào tôi, khiến tôi trải qua giai đoạn cuối cùng của cuộc đời, trước tiên là thất bại trong kinh doanh rồi nợ vài trăm triệu, bán nhà và xe, có được tiên lại không trả nợ mà lại dùng tâm lý của một con bạc để làm đòn bẩy, kết quả là càng lúc càng thua lỗ, cơ hội để trở mình cũng không còn. Cả gia đình không có nơi ở, không có tiền thuê nhà, vợ ly hôn, đem con đi xa, bố mẹ ở quê ngày ngày bị người ta đến nhà đòi nợ, họ hàng bạn bè đều yêu cầu trả nợ, cuối cùng vì cùng đường nên đã quyết định nhảy lầu tự sát."
Trương Đức Dũng chợt nhớ đến mình vừa bị quỷ làm cho hoảng sợ: "Ông cũng nhảy xuống từ cửa sổ à?”"
"Không phải cửa sổ, là sân thượng." Chu Thắng Thành yếu ớt xua tay: "Tôi leo lên mép sân thượng trượt chân, là Lý tổng ném ra một sợi dây, kéo tôi lại."
"Cái gì?' Ngô Sơn Huy và Trương Đức Dũng đồng thanh kêu lên, không thể tin nổi hai mắt trợn to: "Suýt nữa ngã rồi?"
Chu Thắng Thành gật đầu: "Ngay lúc cơ thể tôi rơi khỏi sân thượng, con quỷ đã thoát ra khỏi cơ thể tôi, cười đắc ý với tôi. Cũng may Lý tổng nhanh chân, sợi dây cô ấy mang theo đủ dài, lại đủ khỏe kéo tôi lại, nếu không tôi thật sự đã mất mạng rồi."
Ngô Sơn Huy sửng sốt, trước đây ông ta từng xem phim tài liệu cứu hộ, khi một người rơi xuống, trọng lượng sẽ là gấp mấy lần cơ thể bình thường, lúc này có mấy người đồng thời ở đó cũng khó mà kéo lại, nhưng Lý Lạc Phàm lại dễ dàng xử lý sự việc một mình.
Hơn nữa, sợi dây ném ra có thể tùy theo ý muốn của cô ấy mà quấn chặt lấy eo người khác, đây là loại tuyệt kỹ võ công gì!
Ngô Sơn Huy gân như muốn hôn Lý Lạc Phàm một cái: "Lý tổng, còn có chuyện gì mà cô không biết không?” Lý Lạc Phàm khá khiêm tốn: "Ngô tổng, tôi quản lý công ty không giỏi bằng ông!"
Ngô Sơn Huy che ngực, đột nhiên có chút kiêu ngạo không biết phải làm sao?
Trương Đức Dũng đưa tay chọc vào lá bùa trên trán Chu Thắng Thành: "Không phải đã cứu được ông rồi sao? Ông còn dán lá bùa này trên trán có tác dụng gì?”
Chu Thắng Thành sờ sờ đầu, chán nản thở dài: "Tôi bị hắn ta bám vào, tự mình trải qua kiếp trước của hắn ta. Cho dù hắn ta đã rời khỏi cơ thể tôi, nhưng cảm giác tuyệt vọng không lối thoát vẫn in sâu trong tâm trí tôi, dường như đã trở thành một phân của tôi rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận