Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 314: Chương 314

Chương 314: Chương 314Chương 314: Chương 314
Chương 314: Chương 314
Khi Lý Lạc Phàm đến, Mạnh Bà đang nấu canh ở đầu câu, bên kia cầu là những hồn ma đang cầm chén, sau khi uống canh Mạnh Bà và qua cầu Nại Hà xong, họ có thể được đầu thai.
Lý Lạc Phàm bước nhanh đến chỗ Mạnh Bà, chưa kịp chào hỏi đã nghe thấy giọng khàn khàn của Mạnh Bà: "Cháu là khách ít khi đến, sao lại chủ động tới chỗ này?"
Lý Lạc Phàm mặt đỏ bừng, có chút ngại ngùng: "Cháu muốn hỏi mượn Mạnh Bà một chút."
"Canh đã xong rồi!" Mạnh Bà múc một thìa canh cho vào chén âm hồn trước mặt, rồi thản nhiên hỏi: "Ở đây có thứ gì có thể mượn? Chẳng lẽ cháu muốn uống canh Mạnh Bà?"
"Mạnh Bà nói đùa. Canh Mạnh Bà này không thể tìm thấy ở bất cứ đâu ngoại trừ câu Nại Hà." Lý Lạc Phàm chỉ đơn giản nói ra sự thật: "Cháu muốn hỏi Mạnh Bà mượn gương Tam Sinh để đến dương gian dùng một chút, chỉ dùng nó vài tiếng thì sẽ trả lại ngay."
Mạnh Bà dừng thìa lại, bà ấy quay đầu lại nhìn thẳng vào Lý Lạc Phàm: "Chưa từng có ai hỏi bà mượn gương Tam Sinh.
Lý Lạc Phàm có chút xấu hổ: "Là một âm hồn ở dương gian đã chờ đợi người yêu của mình hàng trăm năm nhưng lại không muốn buông tay, ông ta không cam lòng, cháu phải cởi bỏ nút thắt trong trái tim của ông ta trước mới có thể đưa ông ta xuống Địa phủ được."
"Là một chấp niệm lớn." Mạnh Bà trâm ngâm một lúc: "Cho cháu mượn cũng không phải là không thể, nhưng bà có một điều kiện."
Lý Lạc Phàm biết thứ mình mượn gương Tam Sinh là một pháp bảo, có điều kiện là rất bình thường, cho nên cô lập tức đáp: "Xin bà cứ nói đi ạ.'
Mạnh Bà chậm rãi nói: "Nghe nói Liễu đại nhân đã đặc biệt xây dựng Hệ thống phát triển nhân tài của Địa phủ cho cháu. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cháu sẽ được cấp điểm tương ứng, có thể sử dụng. Điểm có thể được đổi lấy một số mặt hàng."
Việc này ở Minh giới cũng không phải là chuyện bí mật gì, dù sao thì đây cũng là chuyện hiếm có, mấy ngàn năm nay ở Minh giới đều rất hiếm thấy, từ Diêm Quân đến quỷ sai không có quỷ nào là không biết.
Mạnh Bà nhìn cô: "Bà muốn đổi với cháu một thứ.ˆ
Đầu của Lý Lạc Phàm hơi to, điểm này đối với cô mà nói thực sự rất quan trọng, dù sao cũng liên quan đến việc gặp mặt sư phụ.
Chuyện của sư phụ, nếu đó là đồ Mạnh Bà muốn chắc chắn là vô cùng đắt giá nên cô thực sự không đủ tiên để mượn chiếc gương này.
Lý Lạc Phàm chưa kịp mở miệng, Mạnh Bà đã nói tiếp: "Nhìn vào trung tâm đổi điểm xem có khối bạch ngọc hay không. Nếu có thì cháu có thể đổi nó cho bà."
Lý Lạc Phàm vừa mới dạo qua trung tâm tích điểm một lúc, thật sự ấn tượng với một khối bạch ngọc, không phải vì khối bạch ngọc quý mà là vì nó cực kỳ rẻ, chỉ cần hai điểm là có thể đổi được.
Lúc đó cô vẫn còn nghi hoặc không hiểu tại sao lại rẻ như vậy, sau khi đọc phần giới thiệu sản phẩm, cô chợt nhận ra đó chỉ là một khối bạch ngọc bình thường. Hệ thống yêu cầu hai điểm đơn giản vì ngọc có chất lượng tốt và ở nhân gian ít nhất cũng có giá trị mấy trăm vạn. Nhưng thứ mà Lý Lạc Phàm thiếu nhất bây giờ chính là điểm, đối với cô, hai điểm quan trọng hơn mấy trăm vạn rất nhiều, vì vậy sau khi xem một lúc, cô mới chú ý đến sản phẩm tiếp theo, cũng không để ý nhiều đến nó.
Lý Lạc Phàm mở điện thoại di động, đi vào trung tâm đổi điểm, tìm đến giao diện khối bạch ngọc, đưa cho Mạnh Bà xem: "Là khối ngọc này sao?”
Mạnh Bà cầm điện thoại di động trong tay, vẻ mặt hoài niệm: "Chính là nó. Nếu cháu bằng lòng đổi miếng ngọc này cho bà thì bà sẽ cho cháu mượn gương một ngày.'
Lý Lạc Phàm lập tức bấm vào điểm quy đổi, chỉ là lúc này cô không có ở văn phòng, trước mặt cô một luông ánh sáng trắng lóe lên, một khối dương chỉ bạch ngọc xuất hiện trong lòng bàn tay của cô.
Khi Mạnh Bà nhìn thấy lập tức giật lấy bạch ngọc, ngay sau đó bà ấy lấy một cái gương từ trong ngực ra rồi ném cho Lý Lạc Phàm.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận