Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 69: Chương 69

Chương 69: Chương 69Chương 69: Chương 69
Chương 69: Chương 69
Nếu tôi có số tiên này thì ba tôi có thể tiếp tục điều trị. Để chữa bệnh cho cha, tôi đã miễn cưỡng đồng ý, Trân Dư Thịnh lấy ra một cái hộp đựng một trăm vạn tiền mặt. Ông ta nói rằng vì tôi là một cô gái sẽ bất tiện khi mang số tiên lớn này về nhà cho nên ông ta sẽ đưa tôi vê. Tôi còn nghĩ người này suy nghĩ rất chu toàn, nhưng không nghĩ tới khi tôi đến làm gia sư, ông ta đã điều tra hoàn cảnh gia đình tôi, biết quê nhà của tôi không chỉ ở trên núi xa, dân cư thưa thớt, mà còn ở trên bờ vực của một vách đá trên con đường quanh co vê nhà. Lúc đó Trân Dư Thịnh viện cớ xe bị hỏng, đeo một đôi găng tay rồi giả vờ kiểm tra xe, sau đó nhờ tôi xuống giúp đẩy xe. Kết quả là khi chúng tôi đi ngang qua nhau, ông ta đã đẩy tôi xuống vực!"
Nữ quỷ đài phun nước nghiến răng nghiến lợi: "Cách nhà tôi còn chưa đầy hai dặm, đáng lẽ tôi sẽ vê nhà sớm thôi. Ông ta lại giết tôi như thế này! Tôi phải giết ông ta bằng cách tàn nhẫn nhất để báo mối thù này."
Nhìn thấy nữ quỷ đang sắp sửa hóa thành lệ quỷ, Lý Minh Châu và Lý Đại Hải đồng thanh nói: "Không được!"
Nữ quỷ đột nhiên bay tới, sương mù đen bắt đầu tụ tập quanh người của cô ta: Làm sao? Các người muốn ngăn cản tôi báo thù à?"
"Có thù thì nhất định phải báo, nhưng phải hợp pháp!" Lý Minh Châu chỉ vào Lý Lạc Phàm: "Đây là con gái của tôi, mặc dù là người sống, nhưng là công chức được đặc biệt tuyển chọn từ địa phủ, có phiền toái gì thì cô cũng có thể bỏ qua. Bình thường thì muốn làm gì thì làm, nhưng nếu như biến thành lệ quỷ và hãm hại tính mạng của người khác, thì con bé sẽ không còn cách nào khác ngoài việc đưa cô trở lại địa phủ." Lý Lạc Phàm hợp tác và lấy con dấu từ trong túi ra, năng lực ma quái ngay lập tức tỏa ra.
Nữ quỷ sợ hãi lùi lại một bước, nhưng trong mắt lại phun ra máu: "Tôi bằng lòng bị đưa về địa phủ, nhưng Trân Dư Thịnh nhất định phải chết!" "Đúng, nó nhất định phải chết, nhưng cô không thể kết liễu mạng sống của nó được. So với hận, tôi và con gái tôi càng hận Trân Dư Thịnh hơn. Tôi đã giúp nó từ khi nó mười tuổi, có thể nói nó là do một tay tôi nuôi dưỡng. Nhưng nó không những không cảm thấy biết ơn, mà còn... Nó đã giết tôi và con gái tôi, chiếm đoạt tài sản của gia đình tôi, tôi mới là người mong nó chết nhất. Nhưng tôi không thể tự mình làm được, tôi từ địa ngục trở về, đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng yêu quái giết người, bị trừng phạt xuống mười tám tâng địa ngục, cô không đáng phải vì nó mà đi xuống mười tám tầng địa ngục, nó không xứng đáng để cô làm vậy!" Lý Đại Hải bình tĩnh lại rồi tiếp tục nói: "Tôi đã ở địa phủ hơn mười năm, cũng hiểu một ít điều vê quy luật trừng phạt quỷ của địa phủ. Trân Dư Thịnh đã làm hại đến tính mạng của chúng ta, trên dương gian chúng ta có thể báo thù. Chỉ cân chúng ta không động đến nó, chúng ta đều sẽ không bị trừng phạt." Nữ quỷ có chút không cam lòng: "Để ông ta sống chẳng phải dễ dàng quá rồi sao?"
"Đương nhiên là muốn nó chết nhưng không phải là do chúng ta động thủ." Lý Đại Hải khẽ mỉm cười, sau đó quay đầu nhìn nữ quỷ: "Cô quên chúng ta chết như thế nào sao? Chỉ cân chúng ta có được chứng cứ Trân Dư Thịnh phạm tội giết người, pháp luật sẽ có phán quyết. Đến lúc đó không những nó bị bắn mà sau khi xuống địa ngục còn bị ném xuống tâng thứ mười tám và phải chịu đủ mọi hình thức tra tấn vì tội giết người.' Nữ quỷ nghe vậy có chút động lòng: "Nhưng quê nhà của tôi hơi hẻo lánh, dân cư cũng thưa thớt, không có camera và không có nhân chứng. Thậm chí gia đình tôi cũng cho rằng tôi không cẩn thận trượt chân và rơi xuống vách đá khi đang trên đường vê nhà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận