Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 130: Chương 130

Chương 130: Chương 130Chương 130: Chương 130
Chương 130: Chương 130
Trong đầu Trương Đức Dũng tưởng tượng ra hình ảnh, anh ta ngồi trong một chiếc kiệu bằng giấy màu trắng, có bốn người giấy khiêng anh ta qua tổ quỷ đầy âm khí, đây chính là nhịp điệu muốn đưa anh ta đến thẳng địa phủ!
"Tôi đi được!" Trương Đức Dũng cảm giác đột nhiên lấy lại sức lực, chống đất đứng dậy, cố gắng nở ra một nụ cười tự nhiên: "Bây giờ tôi có rất nhiều khí lực."
"Vậy được rồi!" Lý Lạc Phàm xua tay: "Chúng ta đi giải cứu Chu Thắng Thành.”
Sau khi nhận được mệnh lệnh, người giấy lập tức dẫn một đám quỷ đi theo, Trương Đức Dũng vừa bước đi đã lảo đảo, Ngô Sơn Huy lập tức đi tới đỡ lấy cánh tay anh ta.
Trương Đức Dũng có chút xấu hổ, ngay cả tổng giám đốc cũng đích thân giúp đỡ anh ta, có chút thụ sủng nhược kinh*.
*thụ sủng nhược khinh: được ưu ái nhưng vừa mừng lại vừa lo.
Ngô Sơn Huy cũng rất xúc động: "Đức Dũng à, thực sự cũng không dễ dàng gì với cậu. Lão Chu và tôi mỗi người gặp một con quỷ, cậu đã tự mình hạ gục bốn con quỷ. Có vẻ như những con quỷ rất thích cậu đấy!"
Trương Đức Dũng: '...'
Cảm ơn ngài Ngô tổng, tôi không cảm thấy được an ủi chút nào!
Ngô Sơn Huy không nhìn thấy khóe miệng Trương Đức Dũng co quắp, tiếp tục thở dài: "Mặc dù hôm nay tôi là người bị quỷ bắt đầu tiên, nhưng cũng may cậu đã chia sẻ phần lớn hỏa lực, nếu không tôi cũng không chắc có thể chịu được!"
Trương Đức Dũng: '...
Cảm ơn ngài Ngô tổng, mặc dù ông là boss nhưng tôi không muốn chia sẻ những chuyện như thế này chút nào!
"Cậu không biết hôm nay khi tôi trốn ở trong tủ lại bị quỷ bắt được thật sự rất đáng sợ, nhưng cũng không đáng sợ bằng cậu, trải nghiệm của cậu đêm nay thật sự quá phong phút"
Trương Đức Dũng sắp điên lên rồi, trải nghiệm phong phú này giao cho ông, ông có muốn không?
Sau khi Ngô Sơn Huy bày tỏ suy nghĩ của mình, cuối cùng ông ta quay lại và liếc nhìn Trương Đức Dũng, ông ta ngay lập tức sợ hãi trước vẻ mặt méo mó của Trương Đức Dũng, ông ta dùng sức đẩy Trương Đức Dũng ra, gân cổ hét lên một tiếng: "Lý tổng, nhanh lên nhìn này, có phải Đức Dũng bị quỷ ám nồi không?”
Lý Lạc Phàm đi tới, nhìn Trương Đức Dũng: "Không sao, anh ấy chỉ là sợ hãi mà thôi Ngô Sơn Huy nhìn khuôn mặt tái nhợt của Trương Đức Dung, xấu hổ gãi gãi đầu, haha một cái: "Đức Dũng, thật xin lỗi, tôi là bị di chứng do quỷ hù dọa mà ra.
Trương Đức Dũng không nói một lời, cúi người nhặt một mảnh bùa dưới đất lên giơ lên, đôi môi tái nhợt không khỏi run rẩy: "Lý tổng, đây có phải chính là bùa cô đưa cho lão Chu?”
Lý Lạc Phàm cầm lấy, nhìn thấy quả nhiên là thứ cô vừa vẽ, màu của lá bùa hơi trắng, hình như đã qua sử dụng một lân.
Nỗi sợ hãi lại dâng lên trong lòng Trương Đức Dũng, anh ta cảm thấy sợ hãi như nhìn thấy quỷ "Bùa của lão Chu rơi ở đây, chắc ông ấy sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
Lý Lạc Phàm không kịp nói thêm gì nữa, cô vung tay lên, hạc giấy trong túi lao ra, giây tiếp theo cô dán một tấm bùa phép lên chân rôi cùng hạc giấy biến mất trong hành lang.
Ngô Sơn Huy dụi dụi mắt, quay đầu nhìn về phía Trương Đức Dũng với vẻ mặt kinh ngạc: "Lý... Lý tổng làm sao vậy? Tại sao lại đột nhiên biến mất?"
"Bùa do Lý tổng vẽ ra rất lợi hại, nếu tối nay không có lá bùa cứu mạng do Lý tổng đưa cho, bây giờ tôi đã thành quỷ rồi. Bây giờ Lý tổng đã đi cứu Lão Chu, chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình.” Trương Đức Dũng nắm chặt lá bùa trong tay, lặng lẽ động viên đồng đội của mình: "Lý tổng nói tòa nhà này có thể có sáu con quỷ, hiện tại năm con trong số đó đã bị Lý tổng bắt được, con còn lại bây giờ Lý tổng đã đi bắt nên xem ra chúng ta hiện tại đã khá an toàn rồi."
Quản lý Ngụy nhìn bọn quỷ, bất an hỏi: "Sợi dây của Lý tổng buộc chặt rồi phải không? Bọn nó sẽ không thoát ra ngoài phải không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận