Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 282: Chương 282

Chương 282: Chương 282Chương 282: Chương 282
Chương 282: Chương 282
Lý Lạc Phàm nhanh chóng thu thập các loại pháp khí rồi lên xe cùng Vu Vân Vĩ đến thẳng ga tàu cao tốc, sau khi xuống tàu lại lên xe tiếp đón dành riêng cho hai người họ. Nhìn khung cảnh quen thuộc hai bên đường, Lý Lạc Phàm có chút bùi ngùi nói với Vu Vân Vĩ: 'Ông có biết tôi lớn lên ở đây không, mãi cho tới tháng trước tôi mới rời khỏi đây và đến Hải Kinh."
Vu Vân Vĩ nghe vậy lập tức hỏi: "Vậy trong những năm ở đây cô có biết chỗ nào đặc biệt nhiều âm khí hay không?"
Lý Lạc Phàm lắc đầu: "Tôi rất quen thuộc với Nam Thành, nếu có nơi nào âm khí đặc biệt nhiều thì tôi đã sớm phát hiện ra rồi."
Vu Vân Vĩ suy đoán: "Nhỡ đâu chỗ đó cách nơi cô ở trước đây rất xa nên cô không chú ý tới thì sao?" Hai người bàn bạc, Lý Lạc Phàm càng ngày càng cảm thấy quen thuộc với con đường phía trước, cho đến khi xe dừng lại.
Vu Vân Vĩ xuống xe nhìn cảnh vật bốn phía xung quanh, cảm khái nói: "Nơi này hoang vu quá, cô từng tới chưa?"
Lý Lạc Phàm nhìn khu đất hoang đang được bao quanh, lại quay đầu nhìn một loạt nhà mái bằng cũ nát đằng xa, vẻ mặt phức tạp chỉ vào một gian nhà: "Tôi nói có thể ông sẽ không tin, ngôi nhà đó chính là nhà của tôi."
Vu Vân Vĩ: ˆ....
Lý Lạc Phàm nhớ lại trạng thái trước kia của mảnh đất hoang này, thời điểm đó không có một chút âm khí nào, không giống một nơi có cổ mộ, xem ra hôi đó lúc mưu sĩ xây dựng lăng mộ cho Vương Tử Đới còn dụng tâm hơn cả lăng mộ của Cơ Ngọc. Bên trong rào chắn nhân viên công tác cùng công nhân đã rời đi hết, chỉ còn hai người thuộc tổ tác chiến đặc biệt của Nam Thành đang đứng canh gác ngay lối vào. Lý Lạc Phàm cùng Vu Vân Vĩ vừa bước vào đã trông thấy phần lộ ra khoảng mấy chục cm của cổng Thanh Đồng, thật sự rất giống với lăng mộ của Cơ Ngọc.
Lý Lạc Phàm không chuẩn bị nhiều lá bùa lắm, trực tiếp gọi bút Bạch Ngọc ra vẽ lên không trung một đạo phù, nổ ầm một tiếng, phần đất trước cổng Thanh Đồng bắn tung tóe, lộ ra cổng Thanh Đồng to lớn hoàn chỉnh.
Hai người liếc nhìn nhau một cái ăn ý cùng mang theo pháp khí, tay nắm bùa, vẫn như cũ sử dụng chú xuyên núi thấu tường để đi qua cửa. Vốn tưởng rằng nghênh đón hai người chính là các loại lệ quỷ có hình thù kỳ quái, lại không ngờ bên trong mộ đạo lại sạch sẽ đến vậy, không phát hiện một chút âm khí nào. Lăng mộ của Vương Tử Đới được thiết kế giống với lăng mộ của Cơ Ngọc, hai người dựa theo tuyến đường lân trước đi khắp ba nhánh mộ đạo, cương thi và quỷ đều không thấy xuất hiện. Hai người nghi hoặc nhìn nhau, chẳng lẽ năm đó lúc chôn cất Vương Tử Đới không cho người sống tuẫn táng theo cùng?
Nếu không cần đi xử lý quỷ thì đúng là nhàn rỗi hơn nhiều, hai người tiến thẳng vào khu mộ chính, thời điểm đẩy cửa khu mộ chính ra trong lòng hai người không tránh khỏi hoảng hốt.
Trận pháp bao phủ bên trong khu mộ chính giống với trận pháp trong lăng mộ của Cơ Ngọc nhưng hiện tại đã ngừng hoạt động, khiến bọn họ run sợ chính là nắp quan tài thế mà lại bị quãng ở trên mặt đất. Hai người cùng lúc chạy tới chỗ quan tài đã mở ra, bên trong trống rỗng, chỉ có một chút âm khí còn sót lại trên vải lót chứng minh nơi này từng đặt thi thể.
Hài cốt của Vương Tử Đới biến mất rồi.
Vu Vân Vĩ gắt gao nắm chặt tay, nghiến răng ken két nói: "Có người mang Vương Tử Đới đi."
"Hắn là vị mưu sĩ kia." Lý Lạc Phàm câm mảnh vải trên tay, nét mặt đăm chiêu: "Hồi đó hắn lợi dụng thời cơ đưa Cơ Ngọc đi, lần này lại có thể ngay lập tức tới đây. Vương Tử Đới đưa rất nhiều người theo tuẫn táng cùng con trai, khi ông ta chết không có khả năng không cho ai theo cùng, đoán chừng là người đều bị mưu sĩ đưa đi diệt khẩu. Lần trước có lẽ hắn đã phát hiện ra việc ông đưa những lệ quỷ bị tuẫn táng đi thẩm vấn cho nên lân này hắn trực tiếp dọn dẹp sạch sẽ, miễn cho chúng ta điều tra ra bất cứ manh mối nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận