Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 215: Chương 215

Chương 215: Chương 215Chương 215: Chương 215
Chương 215: Chương 215
Kiếm thất tinh trong tay Vu Vân Vĩ khua vù vù, không dám liếc ngang liếc dọc dù chỉ một chút, chỉ sợ sơ sểnh thôi là tạo cơ hội cho cương thi trước mặt luôn.
Đoàn đội cương thi đùn đẩy nhau tiến lên, hai người vừa đánh vừa lùi về sau. Liễu Như Thị thế mà chỉ đứng sau nhàn nhã quan sát, chẳng mảy may định ra tay.
Trong trường hợp này, Lý Lạc Phàm và Vu Vân Vĩ cũng không trách nổi anh. Lối mộ này hẹp quá thật, Liễu Như Thị có vào cũng không chen chúc đủ nổi ba người.
Nguyên đám cương thi bị đâm thủng ngực, xoắn nát tim thành nước thối. Thế nhưng hai người chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đã có cương thi mới lao tới. Thấy nước xác có dấu hiệu sắp chảy ra đến nơi, Vu Vân Vĩ hơi nóng nảy: "Lạc Phàm nghĩ cách đi! Tôi dùng kiếm thất tinh, không dư tay niệm pháp quyết. Để tôi ngăn đỡ cương thi, cô dùng bùa liệt hỏa đốt nước xác đi."
"Ông không cần phải chắn đâu, tự tôi kham được!" Lý Lạc Phàm tay phải cầm kiếm đồng xu ép lui cương thi, tay trái moi ra mấy lá bùa liệt hỏa ném ra. Bùa liệt hỏa biến thành vài con rồng lửa gào rú lao tới chỗ cương thi, đốt sạch nước xác dưới đất, đồng thời hỏa thiêu luôn hai cương thi phía trước.
Mắt Vu Vân Vĩ sáng lên: "Cô còn nhỏ vậy mà đã sử dụng lá bùa không cần niệm pháp chú được rồi, giỏi thật đấy! Mấy thiên sư lớn tuổi tôi từng gặp vẫn phải khua pháp quyết niệm pháp chú mới sử dụng được bùa!"
Lý Lạc Phàm thấy cương thi lùi về sau thì nhanh chóng rắc một đợt bùa liệt hỏa nữa, tranh thủ cơ hội thở hắt ra: "Biết vẽ bùa ắt giỏi dùng bùa. Có khó gì đâu, chỉ tốn linh khí hơn khua pháp quyết, niệm pháp chú hơn tẹo thôi."
Vẻ mặt Vu Vân Vĩ đây tâm sự: "Hiện nay trên đời có khá ít thiên sư biết vẽ bùa, càng hiếm người không cần pháp quyết hay pháp chú gì cũng có thể kích hoạt lá bùa hơn. Lạc Phàm, nhìn cô mới mười tám tuổi vậy thôi chứ cô đã là thiên sư đỉnh cấp rồi."
Lý Lạc Phàm cười he he, bỏ thêm mấy lá bùa thiên lôi nữa, tiếng sấm vang ầm ầm khắp lối mộ, ngọn lửa hừng hực, bao vây đàn cương thi bên trong. Các cương thi không có tư duy, bọn họ trơ mắt nhìn tay chân mình đứt gãy từng đoạn, bị đốt thành tro bụi cũng chẳng mảy may phản ứng, cứ nối đuôi nhau ngã uỳnh uych xuống đất.
Liệt hỏa cháy gân mười phút mới tắt, một lớp vôi dày trải trên lối mộ. Phần lớn cương thi bị lửa sét đốt thành tro tàn, thế nhưng trong mười tử sĩ tiến hóa thành cương thi biết bay vẫn còn tám con chưa chết. Bọn chúng châm chậm đứng dậy từ tro tàn, mặc dù lông trên người bị đốt trụi, da tróc thịt bong, tay chân cũng khuyết thiếu nhưng hành động vẫn nhanh nhẹn như xưa.
Vẻ mặt Lý Lạc Phàm và Vu Vân Vĩ cùng trở nên nặng nê. Bùa liệt hỏa, bùa thiên lôi là hai loại bùa hữu ích nhất khi xử lý vật âm. Ban nãy Lý Lạc Phàm ném ít nhất ba mươi lá bùa liệt hỏa cùng với mười mấy lá bùa thiên lôi, nhiêu bùa nện xuống vậy mà chỉ đã giết được hai cương thi biết bay. Chẳng qua dẫu đám cương thi biết bay này mình đồng da sắt, không sợ lửa thường hay ánh sáng thì lửa do bùa liệt hỏa của cô dẫn tới vẫn là linh hỏa mà. Thậm chí linh lực của bùa thiên lôi còn gấp mười lần bùa liệt hỏa. Thêm vào đó, trong lúc vẽ bùa, cô đã lôi ra một luồng lực thiên lôi. Cớ sao độ sát thương trước cương thi biết bay lại yếu vậy nhỉ?
Đang lúc cả hai đang ngờ vực, có hai cương thi biết bay cụt tay gãy chân đã lao tới trước mặt. Lý Lạc Phàm và Vu Vân Vĩ không kịp nghĩ nhiều, cầm kiếm đâm thẳng tới.
Kiếm đồng xu trong tay Lý Lạc Phàm đâm vào ngực một cương thi biết bay thuộc số đó. Tuy cương thi biết bay không có tư duy nhưng lại có bản năng. Nó nhận thức được sự nguy hiểm từ kiếm đồng xu trước mắt, lập tức nhảy bật lên bay qua đầu Lý Lạc Phàm quay đi duỗi tay vô tới đằng lưng Lý Lạc Phàm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận