Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 235: Chương 235

Chương 235: Chương 235Chương 235: Chương 235
Chương 235: Chương 235
Ngô Sơn Huy ở dưới lâu đợi một lúc, thấy tất cả những thứ mà mình chuẩn bị đều đã chìm xuống dưới lòng đất, mà Lý Lạc Phàm vẫn chưa xuống dưới thì có chút không yên tâm đi thang máy lên xem một chút. Vừa tới sân thượng đã nhìn thấy Lý Lạc Phàm ngồi xếp bằng trên sân thượng tự do hóng gió.
Ngô Sơn Huy thấy biểu cảm mãn nguyện của Lý Lạc Phàm thì hòn đá treo trong lòng cũng lập tức hạ xuống, vui vẻ chạy tới hỏi: "Lý tổng, trận phong thủy thành rồi sao?"
"Thành công rồi." Gương mặt Lý Lạc Phàm hồng hồng, nụ cười vô cùng xấu hổ: "Lần đầu tiên đổi phong thủy cho người khác, vẫn có chút cứng tay, cũng là do ông tin tưởng tôi, nếu là người khác chắc chắn đã đi tìm những đại sư phong thủy thành danh từ lâu rồi."
Ngô Sơn Huy dở khóc dở cười: "Ai yo, tôi nói này Lý tổng, rốt cuộc cô đã có nhận thức sai lầm gì về bản thân mình thế? Có phải cô có chút không nhìn rõ thực lực của bản thân không?"
Lý Lạc Phàm nghi ngờ nhìn ông ấy: "Lời này của ông là đang khen tôi sao?"
"Tất nhiên là vậy rồi!" Ngô Sơn Huy cũng không quan tâm tới bộ vest đắt tiên được định chế thủ công của mình sẽ bị bẩn, trực tiếp đặt mông ngồi xuống đối diện Lý Lạc Phàm: "Tôi nói cho cô nghe, từ sau lần nhìn thấy quỷ kia, hứng thú của tôi đối với huyền học ngày càng say mê, vì vậy cũng đã gặp một vài người gọi là đại sư thông qua bạn bè. Nhưng mỗi lần nói chuyện tôi sẽ phát hiện ra, bọn họ chỉ hiểu sơ sơ vê huyên học mà thôi, rất nhiều người còn chưa từng gặp quỷ. Tôi chất vấn vài câu, bọn họ đã nói mình không giỏi bắt quỷ, nhưng phong thủy rất lợi hại. Đúng lúc hai hôm trước vị kia tự xưng là đại sư phong thủy rất tốt đã bố trí phong thủy cho bạn của tôi, tôi cũng đi theo xem náo nhiệt, cô đoán xem thế nào, ông ta chôn pháp khí mà còn cần trợ thủ đào hố giúp."
Lý Lạc Phàm mở to mắt, gương mặt không thể tin nổi: "Vậy thì phải đào cái hố sâu đến mức nào chứ?”
Ngô Sơn Huy nhớ lại một chút: 'Cũng chỉ sâu hơn hai mét thôi, ngày hôm đó cân có tám vị trí đặt pháp khí, ông ta dẫn theo bốn cậu nhóc đi đào hai tiếng đồng hồ."
Lý Lạc Phàm lắc đầu: "Linh khí ở vị trí sâu hai mét dưới lòng đất cực kỳ yếu ớt, ít nhất phải tới độ sâu hai mươi mét, linh khí ở đó mới đủ để độ cho pháp khí, nếu như xuống tới độ sâu năm mươi mét thì về cơ bản linh khí mà pháp khí hấp thụ được càng nhiều hơn một chút, hiệu quả phong thủy cũng sẽ tốt hơn. Lại nói, trường hợp kia mới có tám phương vị, là loại phong thủy đơn giản nhất, nếu như phải đặt pháp khí là sáu mươi tư phương vị của chúng ta hôm nay, như vậy có phải là ông ta phải dẫn theo một đội bóng tới đào cả một ngày không?”
Ngô Sơn Huy cười nghiêng ngả: "Đợi lân sau tôi gặp lại sẽ lấy cái vấn đề này ra hỏi ông ta! Lý tổng, có phải cô cũng chưa từng gặp đại sư phong thủy không?”
Lý Lạc Phàm thành thật gật đầu, không hề che giấu sự "gà mờ" của mình: "Thật ra tôi cũng chưa từng gặp thây phong thủy, dù sao thì tôi cũng vừa mới tốt nghiệp khóa phong thủy này! Lúc thây giáo phong thủ của tôi bày trận phong thủy thì đều là tiện tay ném ra, các loại vật trấn đều trực tiếp rơi xuống nơi mà ông ấy muốn tới sau đó chìm xuống vị trí hai trăm mét, so với thây giáo thì tôi thật sự là kém rất xa."
Ngô Sơn Huy thuận miệng hỏi: "Vậy pháp khí của trận pháp vừa nấy của chúng ta đã chìm xuống dưới lòng đất sâu đến mức nào?"
"Một trăm mét!" Lý Lạc Phàm ngại ngùng: "Với thực lực của tôi cũng chỉ có thể đặt toàn bộ vật trấn xuống tới vị trí trăm mét thôi, có điều trận pháp này đã đủ cho ông dùng bốn năm mươi năm rồi."
Hai mắt Ngô Sơn Huy phát sáng: "Bốn năm mươi năm là đủ rồi, vẫn là cô lợi hại!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận