Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 155: Chương 155

Chương 155: Chương 155Chương 155: Chương 155
Chương 155: Chương 155
Ngoài ra dưa hấu và nước ô mai tôi đã nhờ người mua một chút nữa sẽ mang qua đây, nhân viên công tác và chủ doanh nghiệp đều có thể ăn miễn phí, còn mấy chiếc xe cấp cứu còn lại thì vẫn ở đó đợi lệnh, đê phòng xảy ra bất trắc."
Chu Chính Dương hết nói nổi: "Cô không những suy nghĩ chu đáo, mà còn thoải mái vung tiền quá nhỉ. Chỉ vì để làm được giám định ADN của Trần Tứ Hải và Trần Ái Long, không tiếc đi cả một vòng lớn."
Lý Lạc Phàm nhìn Trân Tứ Hải đang hôn mê, trên mặt vụt qua một tia nghiêm nghị: "Chỉ cần tìm được chân tướng, chút tiên này không là gì cả."
Chu Chính Dương thâm trâm nhìn Lý Lạc Phàm, ngại bên cạnh có nhân viên y tế nên cũng không nói gì. Xe cấp cứu rất nhanh đã đến bệnh viện tư nhân cao cấp nhất của tỉnh Nam - bệnh viện Minh Quang, Trân Tứ Hải trực tiếp được nhân viên y tế đưa đi truyền oxy và làm một loạt các xét nghiệm khác.
Lý Lạc Phàm ngồi lên chiếc ghế massage bày ở hành lang, còn vẫy tay với Chu Chính Dương: "Qua đây nghỉ đi, không cần lo lắng, ông ấy không chết được."
Chu Chính Dương ngồi xuống bên cạnh Lý Lạc Phàm, nhìn xung quanh không có ai, cuối cùng cũng nói ra nghi hoặc trong lòng: "Cô là gì của Trần Bằng Cương? Tại sao đối với cái chết của anh ấy lại quan tâm như vậy? Mấy việc làm của cô trong hai ngày nay không lên tiên triệu cũng phải vài trăm nghìn phải không?”
Lý Lạc Phàm đem tóc mái vén ra sau tai, trên mặt thể hiện tinh thân mười phần trịnh trọng: "Tôi là bạn của anh ấy"
“Bạn?” Chu Chính Dương càng không thể hiểu được: "Tôi nhớ tôi đã từng nói với cô tôi đã điều tra tất cả các mối quan hệ xã hội của anh ấy, trong đó không có một đứa nhóc nào mười mấy tuổi cả. Tôi hy vọng cô nói lời thật với tôi, dẫu sao mục đích của hai người chúng ta đều giống nhau, đều muốn làm rõ nguyên nhân cái chết của Trần Bằng Cương, cô không cần phải giấu giếm tôi."[ do c f u LL . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễn p h í ]
Lý Lạc Phàm cũng không khách khí, trực tiếp ra điều kiện: "Được thôi, tôi sẽ cho anh một câu trả lời vừa ý. Tuy nhiên tôi có một điều kiện, anh đã từng điều tra vụ án của Trân Bằng Cương, nhất định sẽ có thông tin của tất cả người dân trong thôn của bọn họ, tôi muốn xem ảnh các đàn ông trưởng thành trong thôn, càng nhanh càng tốt."
Trên mặt Chu Chính Dương hiện rõ một vòng chấm hỏi: "Từ ảnh của bọn họ có thể nhìn ra được điều gì?"
Lý Lạc Phàm cười xinh đẹp: "Tôi có nói qua tôi biết xem tướng, từ ảnh của bọn họ tôi có thể nhìn ra ai là ba ruột của Trần Ái Long!"
Chu Chính Dương định mở miệng phản bác, nhưng nhớ lại mấy ngày trước Lý Lạc Phàm còn thê chắc như đinh đóng cột chuyện Trân Tứ Hải không phải ba ruột của Trần Ái Long nên đành lặng lẽ ngậm miệng lại. Lý Lạc Phàm dám nghĩ dám làm, hành động chớp nhoáng, trực tiếp dùng tiền chứng minh được chuyện đó, điểm đột phá mà trước giờ cậu tìm mãi không ra, vậy mà lại bị cô dễ dàng đâm ra một lỗ.
Tình hình bây giờ Chu Chính Dương cũng có thể đoán biết hướng đi bước tiếp theo của Lý Lạc Phàm, chỉ có chứng cứ chứng minh Trần Tứ Hải không phải ba của Trần Ái Long vẫn không đủ, tốt nhất là tìm được ba ruột thật sự của Trần Ái Long, như vậy bà Trân mới dễ hoảng loạn mà lộ ra sơ hở, cũng sẽ dập tắt hy vọng còn sót lại trong lòng Trân Tứ Hải.
Mặc dù Chính Dương không tin việc xem tướng của Lý Lạc Phàm, nhưng đây trước mắt là điểm đột phá duy nhất của vụ án mà cô tìm được, với tình hình này mà hợp tác với cô có lẽ là sự lựa chọn tốt nhất.
Chu Chính Dương cân nhắc giữa được và mất xong, cắn răng đồng ý: "Trong laptop của tôi có tư liệu hình ảnh, tôi mang đến cho cô xem."
Lý Lạc Phàm lấy điện thoại, hời hợt nói: "Tôi cho xe chở anh qua đó."
Sau nửa giờ đồng hồ, Chu Chính Dương ôm máy tính quay lại bệnh viện Minh Quang, nhân viên công tác trực tiếp dẫn cậu đến một gian phòng VIP, Lý Lạc Phàm đang ngồi ở bàn sách phòng ngoài, thong thả mà gặm dưa hấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận