Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 173: Chương 173

Chương 173: Chương 173Chương 173: Chương 173
Chương 173: Chương 173
Vu Vân Vĩ ho nhẹ một tiếng: "Tương đối phức tạp, bình thường chúng tôi xử lý những vụ án giết người đặc biệt, loại án này thường là giết người liên hoàn, tính chất khá là nghiêm trọng; ngoài ra còn một số vụ án mà điều tra được manh mối trước khi nó xảy ra, thì ra tay xử lý trước, đề phòng việc sau này xảy ra án mạng. Nếu như cậu đến phòng Đặc nhiệm của chúng tôi, chắc có rất nhiều thứ phải học hỏi. Còn lại là nguy hiểm, rất nguy hiểm, thậm chí có khi còn nguy hiểm tính mạng, cậu suy nghĩ kĩ rồi hãng quyết định!"
Nếu chỉ bàn điểm tốt thôi Chu Chính Dương cũng có thể sẽ do dự, nhưng vừa nghe nói tổ Đặc Nhiệm xử lý toàn là vụ án nguy hiểm, còn bảo cậu suy nghĩ cẩn thận, cậu phút chốc liền hăng hái, lập tức đứng dậy nói: "Không cần suy nghĩ, tôi đồng ý đi!" Vu Vân Vĩ cười, xoay đầu nói với Cục trưởng Lưu: "Sao nào, tôi bảo rồi, chàng trai bụng đầy nhiệt huyết này, nhất định sẽ đồng ý!"
Cục trưởng Lưu chỉ ông ta: “Anh nói xạo!"
"Tôi không xạo, tôi nói đều là lời thật!" Vu Vân Vĩ lấy một tập tài liệu từ trong túi công văn ra đưa cho Chu Chính Dương: "Đồng ý thì ký tên đi!"
Chu Chính Dương có hơi ngây ngốc nhận bản điều lệnh* đã đóng sẵn mộc chỉ chờ cậu ký tên qua, trong lòng cảm thấy kì lạ, lúc cậu được điêu từ Cục huyện lên Cục thành phố cũng không có thủ tục này, chẳng lẽ là do cấp bậc của Sở Đặc Nhiệm tương đối cao, nên mới có điều lệnh? Nhưng mà đợt trước có đồng nghiệp được điều từ Cục thành phố lên Cục tỉnh, cũng đâu có trò này đâu!
*lệnh điều chuyển công tác. Trong lòng Chu Chính Dương tuy rằng nghi ngờ, nhưng bản thân cũng chính miệng đồng ý rồi, nên vẫn ký tên lên đó.
Vu Vân Vĩ nhìn cậu viết xong nét bút cuối cùng, nét hớn hở trên mặt cũng không giấu được nữa: "Sở Đặc Nhiệm của chúng tôi cuối cùng cũng có người mới, đúng là không dễ dàng mài”
Cục trưởng Lưu lặng lẽ dùng tay đỡ trán, không nỡ nhìn Chu Chính Dương nữa, bình thường là một người thông minh, hôm nay sao lại ngốc vậy cơ chứ.
Vu Vân Vĩ cẩn thận đem cất văn kiện, một lần nữa lại vươn tay phải ra với Chu Chính Dương: “Chúc mừng cậu chính thức trở thành thành viên của Sở Đặc Nhiệm chúng tôi. Hai vụ án ở Cục Công an Hải Kinh cần phối hợp với Sở Đặc Nhiệm chúng tôi, cậu hiểu rõ Cục Công an Hải Kinh, bây giờ lại là người của phòng Đặc Nhiệm, đúng lúc để cậu phụ trách đi.' Chu Chính Dương vừa nghe có công tác, biểu cảm lập tức nghiêm túc: "Là vụ án nào?”
Vu Vân Vĩ: "Án của Trần Bằng Cương và án của Trân Dư Thịnh."
Chu Chính Dương nghe xong phút chốc bối rối: "Hai vụ án này chứng cứ rõ ràng, vì nguyên nhân gì phải để tôi tới Sở Đặc Nhiệm phối hợp ạ?"
Vu Vân Vĩ nhìn cậu, cuối cùng cũng nói ra một chữ từ nãy giờ vẫn luôn che giấu: "Bởi vì mail"
Chu Chính Dương: "Thứ gì chứ?”
Tại sao có thể nói ra chuyện không khoa học như vậy chứt!
Vu Vân Vĩ đứng dậy, để hai tập tài liệu trước mặt Chu Chính Dương: "Tôi nghĩ hai tập tài liệu này cậu cũng xem qua rồi, đặc biệt là vụ án của Trần Bằng Cương là do đích thân cậu thẩm vấn, điểm chung duy nhất của hai vụ này là nghi phạm đều nói đã nhìn thấy người bị hại năm đó, quỷ hồn của bọn họ đã trở về rồi."
Bây giờ Chu Chính Dương mới hậu tri hậu giác phản ứng lại được, từ lúc mới bước vào đây Vu Vân Vĩ đã chắc chắn cậu đã nhìn thấy Trân Bằng Cương, tiếp đó là nhảy qua đê tài muốn điều chuyển cậu đi, làm cậu không chú ý đến chuyện Trần Bằng Cương trước đó.
Bây giờ mới nhắc đến, Chu Chính Dương xâu chuỗi trước sau nội dung câu chuyện, trong lòng dâng lên dự cảm không lành.
Thấy Chu Chính Dương chấn kinh, Vu Vân Vĩ cười đến mười phần vui vẻ: "Đúng rồi, Sở Đặc Nhiệm của chúng ta còn có một biệt hiệu khác, gọi là Tổ Điều Tra Sự Kiện Linh Dị. Chuyên điều tra vụ án linh dị, chủ yếu qua lại với mail"
Chu Chính Dương: 1!
Bây giờ hối hận còn kịp không vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận