Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 363: Chương 363

Chương 363: Chương 363Chương 363: Chương 363
Chương 363: Chương 363
Thấy bọn họ sắp đi vào ngõ, Cao Vũ Phỉ vội vàng ngăn cản, nhưng trong lúc nhất thời không biết giải thích thế nào, chỉ có thể nói mơ hồ: "Đừng đi vào con hẻm đó, cảm giác kì lạ lắm."
"Ý cậu là cửa hàng Trung Cổ kia sao? Cửa hàng đó khá tốt, tối qua mình đã mua một chiếc vòng tay ở đó, bạn cùng phòng của mình thấy nó đẹp nên tớ mang chúng đi khắp nơi." Một trong những cô gái tên Trân Hiểu Du giơ chiếc vòng tay trên tay của cô ấy cho Cao Vũ Phỉ và những người khác xem: "Đó là chiếc vòng tay theo phong cách châu Âu thời trung cổ này, các cậu thấy sao?"
Nhiếp Tử Hàm liếc nhìn Cao Vũ Phi, sau đó mạnh dạn đưa tay chạm vào chiếc vòng tay, rất mát mẻ, tấm bùa trên tay cô ấy không hề có động tĩnh gì, xem ra chiếc vòng tay này khá an toàn. "Rất đẹp." Nhiếp Tử Hàm vẫn không yên lòng mà khuyên nhủ: "Nhưng đã muộn rồi, gân mười giờ rồi, các cậu còn muốn đi mua sắm sao?" Trần Hiểu Du ây da một tiếng: "Vậy chúng ta phải nhanh trở về thôi, cậu không biết đâu bà chủ của căn nhà này có tính tình kỳ quái lắm, buổi tối chỉ mở cửa từ chín giờ đến mười một giờ thôi, ban ngày chúng mình cũng không được đi mua sắm."
Bốn cô gái vẫy tay rồi vội vã đi vào ngõ, hai người nhìn họ đẩy cánh cửa gỗ dưới đèn lồng đỏ, trong lòng cảm thấy bất an. Nhiếp Tử Hàm suy nghĩ một chút rồi nói: "Có lẽ chiếc vòng cổ đó có vấn đề gì đó?"
Cao Vũ Phỉ lắc đầu: "Mình không biết, có lẽ chỉ là trùng hợp thôi." Hai người trở lại ký túc xá, lúc này Bành Tư Di đang ngồi ở giường đọc khẩu quyết bùa của mình, Lý Lạc Phàm nằm trên giường không biết đang suy nghĩ gì. Cao Vũ Phỉ cởi túi xách của cô ấy đặt nó sang một bên rồi nhẹ nhàng nói: 'Lạc Phàm, bùa hộ mệnh hôm nay cậu đưa cho chúng mình đột nhiên nóng lên.'
Vừa nói xong, Lý Lạc Phàm và Bành Tư Di liên thò đầu ra, đồng thanh hỏi: "Mấy cậu đã gặp phải chuyện gì?"
"Chỉ là một chiếc vòng cổ mà thôi." Cao Vũ Phỉ rụt cổ lại, khẩn trương: “Nhưng sau khi bùa hộ mệnh nóng lên thì mình không lấy chiếc vòng cổ đó nữa.
"Vậy thì tốt." Lý Lạc Phàm lại rút đầu lại: "Có thể là thứ gì đó không sạch sẽ, tối mai mình với cậu đi xem một chút."
Cao Vũ Phỉ gật đầu, tạm thời ghi nhớ chuyện này trong lòng, chuẩn bị đi tắm rôi đi ngủ sớm, dù sao sáng mai sẽ chính thức đi học. Một giờ sau, khi bốn cô gái trong ký túc xá đều nằm trên giường, đèn trong ký túc xá đều tắt, lúc bọn họ đang ngủ thì một luồng âm khí nhàn nhạt từ khe cửa tràn vào.
Lý Lạc Phàm ngáp một cái, dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa chiếc vòng tay trên cổ tay, nhẹ giọng nói: "Mẹ, đi xem giúp con một chút."
Một lúc sau, một người phụ nữ xinh đẹp, khí chất cao quý bước ra từ chiếc vòng tay, Bành Tư Di ở giường trên đối diện đột nhiên mở to mắt, che miệng khi nhìn thấy điều này.
Lý Minh Châu phát hiện Bành Tư Di kinh hãi nhìn mình, mỉm cười vẫy tay: "Đừng sợ, tôi là mẹ của Lạc Phàm, trên người tôi có bùa của Lạc Phàm, không có âm khí, sẽ không ảnh hưởng đến sức khỏe và vận thế của cháu." Khi nghe nói đó là mẹ của sư phụ, Bành Tư Di thở phào nhẹ nhõm, thận trọng giơ tay vẫy chào bà.
Lý Minh Châu mỉm cười bước ra khỏi cửa, khoảng mười phút sau bà quay lại bay lên giường của Lý Lạc Phàm, giọng nói có chút kì lạ: Có một cô gái đeo chiếc vòng cổ hình hoa mai có âm khí, nhưng mẹ nhìn hồi lâu không phát hiện bên trong có gì cả."
"Dây chuyên hoa mai." Lý Lạc Phàm nhắm mắt lại: "Yên tâm đi, nếu có chuyện gì sớm hay muộn cũng sẽ lộ ra, con xem nó có thể trốn được bao lâu."
Tắm rửa xong, Trân Nhã Du mặc bộ đồ ngủ, ngồi vào bàn câm chiếc vòng cổ hoa mai đeo lên cổ, như thể có một bông hoa mai nở trên ngực làm nổi bật lên làn da vô trắng trẻo, khiến cả người cô ấy quyến rũ hơn rất nhiều."Thật là đẹp!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận