Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 112: Chương 112

Chương 112: Chương 112Chương 112: Chương 112
Chương 112: Chương 112
Lý Lạc Phàm ởi qua nhà vệ sinh, đi vòng qua chỗ rẽ rồi trực tiếp đi thẳng vào hành lang tối tăm, mờ mịt ở bên cạnh. Trương Đức Dũng và giám đốc Ngụy đi ở phía sau thì đưa mắt liếc nhìn nhau, trong đôi mắt tràn ngập sự sợ hãi: Trước đó Ngô tổng đã biến mất ở nơi này!
Lý Lạc Phàm giơ tay chạm vào vách tường: "Đây là nơi mà Ngô tổng đã biến mất có phải không?"
Lời nói này của Lý Lạc Phàm lập tức khiến cho hai người họ hoảng sợ, đưa mắt nhìn Lý Lạc Phàm với vẻ khó tin, cả hai đều đồng thanh hỏi lại: "Làm sao cô biết được?"
"Bởi vì âm khí ở nơi này nặng nhất!" Lý Lạc Phàm nheo mắt lại, nhấch khóe miệng với vẻ đây thích thú: "Ngược lại con quỷ này cũng khá có bản lĩnh đó chứ, thế mà lại có thể sử dụng âm sát để cưỡng bức mở một cánh cửa từ nơi này, sau đó đưa Ngô tổng ra khỏi đây."
"Cửa? Ở đâu có cửa?" Chu Thắng Thành cũng bạo dạn mà đưa tay sờ soạng vách tường, có hơi ngờ vực mà hỏi lại: "Cái này là một bức tường, không hề có cánh cửa gì ở đây cảiI"
"Có nhat”
Trương Đức Dũng không nhịn được mà lặp lại thêm lần nữa: "Đây không chỉ là một bức tường, mà nó còn là một bức tường chịu lực. Nếu như cô muốn nói là quỷ có thể đi xuyên qua bức tường này thì tôi cũng không còn gì để nói nữa, nhưng mà Ngô tổng chỉ là một con người mà thôi, làm sao ông ấy có thể đi xuyên qua bức tường và rời khỏi đây được chứ? Điều này thật không khoa học!"
Lý Lạc Phàm cười chế nhạo một tiếng: "Ngay cả quỷ cũng đều đã xuất hiện luôn rồi, mà anh vẫn còn ở đây tranh cãi với tôi về việc nó có khoa học hay không sao?"
Vừa mới giơ tay phải lên, Lý Lạc Phàm lập tức làm phép một cách nhanh chóng, sau khi cô ngoắc ngón tay một cái thì một mảnh giấy bùa xuất hiện trên đầu ngón tay của cô.
Ba người kia khi nhìn thấy cảnh tượng này thì lập tức hóa đá, thậm chí họ còn không nhịn được mà dụi mắt nhìn thêm một lần, trong đầu của họ không hẹn mà cùng hiện lên một câu: "Mảnh giấy màu vàng này từ đâu đến vậy?"
Hiện tại tất cả đều đã bị con quỷ kia giam cầm ở nơi này, nên Lý Lạc Phàm cũng không giấu diếm nữa, trực tiếp dùng giấy bùa để dẫn âm khí đập vào tường, chỉ nghe thấy một tiếng cạch vang lên, trên bức tường chợt mở ra một vết nứt rộng bằng một người, bên trong khe nứt là một con đường tối tăm, không biết nó xa bao nhiêu, cũng không biết nó sẽ dẫn tới đâu cả... Trương Đức Dũng chết lặng người, cứ thế mà giương mắt nhìn, não không còn hoạt động nữa, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào khoảng trống trước mặt mà vô thức nói: "Chết tiệt, bức tường chịu lực của tòa nhà chúng tôi bị nứt ra rồi!"
Lý Lạc Phàm: '....
Đại ca à, trọng điểm của anh cũng thật là kỳ lạ quá đii
Chu Thắng Thành cũng bị sốc trước trước hành động bất thình lình này của Lý Lạc Phàm, mãi một lúc lâu sau mới hồi phục lại tinh thân, ông ta ngạc nhiên nhìn Lý Lạc Phàm như thể đây là lần đầu tiên mà ông ta biết cô vậy.
Chà, có vẻ như đây mới thật sự là ngày đầu tiên mà ông ta quen biết cô cũng nên!
Chu Thắng Thành sợ hãi đến mức muốn bứt trụi hết tóc trên đầu xuống, rốt cuộc tổng tài của nhà mình có năng lực đến mức nào, ông ta cũng chẳng biết!
Lý Lạc Phàm đi đến cái khe nứt kia thì dừng lại, quay đầu lại thì nhìn thấy ba người họ cứ thế mà đứng yên một chỗ không dám động đậy, cô lập tức cảm thấy vô cùng bất lực, nói: "Mọi người còn ngẩn ngơ đứng đó làm cái gì hả? Nhanh chân đi theo tôi đi!"
Trương Đức Dũng cũng không còn có thể suy nghĩ thông suốt được nữa, anh ta đưa mắt nhìn thẳng vào vết nứt, rồi lại vô thức mà hỏi: "Cô đi đâu vậy?”
Lý Lạc Phàm bất đắc dĩ, không còn cách nào khác, cô thật sự không thích đi ra ngoài bắt quỷ nhưng lại phải mang theo người đi cùng, như vậy thì quá chậm trễ rồi, trả lời: "Đi tìm Ngô tổng của nhà anh, đương nhiên là anh có thể ở lại đây, nhưng tôi không dám đảm bảo liệu con quỷ đó có quay lại đây hay không nha....
Bạn cần đăng nhập để bình luận