Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 204: Chương 204

Chương 204: Chương 204Chương 204: Chương 204
Chương 204: Chương 204
'Chúng ta cần phải loại bỏ toàn bộ âm khí trong ngôi mộ, bản thân nó sẽ làm chủ nhân của ngôi mộ suy yếu đi, cho nên chủ mộ chắc chắn sẽ yếu nhất vào thời điểm trận pháp bị phá vỡ, hiện tại chúng ta vẫn chưa xác định được chủ nhân của ngôi mộ là cương thi hay là Quỷ Vương, hai phương pháp để đối phó với hai bọn chúng là hoàn toàn khác nhau, cho nên chúng ta phải chuẩn bị kế hoạch cho tốt. ' Lý Lạc Phàm cho rằng Liễu Như Thị sẽ sử dụng pháp khí cao cấp nhất để dùng làm mắt trận, quyết định tạm thời quên đi lời chế nhạo mà anh vừa nói với mình, đặc biệt không so đo hiềm khích ban nãy mà đưa ra lời đề nghị: 'Tất nhiên, nếu anh có pháp khí cực phẩm mà không thể sử dụng được, tôi có thể giúp anh sử dụng nó. '
'Hahaha, cô nằm mơ hải" Liễu Như Thị cười như không cười nhìn Lý Lạc Phàm, trực tiếp cắt đứt ảo tưởng của cô: 'Mỗi chúng ta đều chịu trách nhiệm vê công việc của mình, cô là nhân vật chính của lần hành động này, tôi chỉ có trách nhiệm lùa chủ mộ về phía cô và ngăn cản ông ta trốn thoát khỏi lăng mộ, những cái khác đều phải dựa vào cô.'
Lý Lạc Phàm không dám tin nhìn anh: Chúng ta là cộng sự, có trách nhiệm bảo vệ lẫn nhau, không phải anh đã hiểu sao về ý nghĩa của cộng sự rồi đó chứ? Nếu như tôi không cẩn thận bị chủ mộ giết chết thì sao? Anh cũng không ra tay hả?
Liễu Như Thị thản nhiên trả lời: "Sau khi cô chết, tôi sẽ tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ còn dang dởi!"
Lý Lạc Phàm xoay người rời đi: 'Sở trưởng Vu, sở trưởng Vul Tôi muốn đổi người, tôi không muốn xuống cổ mộ cùng cái người Liễu Như Thị này! Tôi thà đi một mình còn hơnI'M u a e b oo k g i a r e l ien he Z A LO : 0 9 1 1 0 0 9 4 6 7
Liễu Như Thị bất động nhìn bóng lưng Lý Lạc Phàm, cho đến khi bóng dáng của cô khuất sau hành lang mới chậm rãi nói: Muốn lớn mạnh, thì phải phát huy tiềm năng, mà tiêm năng chỉ có thể bùng nổ trong những tình huống tuyệt vọng. ˆ
Chu Chính Dương làm nền ở phía sau im lặng gật đầu, cảm thấy lời Liễu Như Thị nói rất có đạo lý, kể từ khi đến tổ tác chiến đặc biệt, cậu chưa từng thực sự đi làm nhiệm vụ, học việc ở văn phòng chắc chắn sẽ không có hiệu quả nhanh như ở hiện trường, nếu không phải nhiệm vụ lần này quá nguy hiểm, cảnh sát Liễu cũng nói rõ không mang thêm người, thì cậu cũng muốn đi theo. Dường như biết được suy nghĩ của Chu Chính Dương, Liễu Như Thị liếc cậu một cái, thản nhiên hỏi: "Anh đã ghi nhớ câu thần chú chưa?!" Chu Chính Dương: '... '
Liễu Như Thị lẳng lặng ngồi chờ trên sô pha, nhìn về hướng hành lang, hai phút sau Lý Lạc Phàm cùng Vu Vân Vĩ đi ra, sắc mặt hai người đều khó coi vô cùng.
Vu Vân Vĩ trực tiếp kéo Lý Lạc Phàm ngồi xuống đối diện Liễu Như Thị, Vu Vân Vĩ mở miệng trước: "Cảnh sát Liễu, tôi biết chức vị cậu rất cao, năng lực cũng mạnh, nhưng đây là tỉnh Nam, vốn trong phạm vi quản lý của tôi. Cậu tới nơi này nhận nhiệm vụ, vậy xin hãy phối hợp với công việc của chúng tôi, làm tốt công việc hậu thuẫn Lý Lạc Phàm. Nếu không, tôi có quyền từ chối việc cậu tham gia vào hoạt động lần này."
Liễu Như Thị nhíu mày, cánh tay đặt lên mặt bàn, ngón tay đẹp mắt chống lên cằm, mắt đào hoa quét qua Lý Lạc Phàm một cái: "Tìm được người làm chỗ dựa cho cô rồi?"
Lúc này Lý Lạc Phàm đã tỉnh táo lại, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô căng thẳng, biểu tình thập phần nghiêm túc: "Cảnh sát Liễu, tôi không biết anh tới tham dự vụ này có mục đích gì. Nếu như chẳng qua chỉ là muốn xem náo nhiệt, mời anh trở về, tôi tình nguyện phối hợp với sở trưởng Vu, ít ra tôi sẽ yên tâm khi có ông ấy hậu thuẫn. Dù năng lực của ông ấy không bằng anh chăng nữa, nhưng đối phương tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn khi thấy tôi gặp nguy hiểm." Vu Vân Vĩ nghiêm túc gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận