Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 53: Chương 53

Chương 53: Chương 53Chương 53: Chương 53
Chương 53: Chương 53
Vũ khí lợi hại nhất của cương thi chính là móng tay của hắn, sự thật là hắn đã không còn một bàn tay lại càng khiến hắn tức giận, hắn quay đầu, mở miệng, phun ra một luồng khí đen vê phía Lý Lạc Phàm. Lý Lạc Phàm nhẹ nhàng xoay người né đi, lúc này, chuông trong tay kêu vang. Sau khi nghe thấy tiếng chuông, cơ thể cương thi cứng đờ, động tác cũng bắt đầu chậm lại.
Con quỷ mặc đồ đen thấy vậy, rõ ràng ông ta không lạnh nhạt như trước nữa, ông ta cắn đầu ngón tay, bắn một giọt máu đen vê phía mi tâm của cương thi kia. Cương thi kia được máu của quỷ nuôi dưỡng, hắn lập tức thoát khỏi sự khống chế của tiếng chuông, Xoay người tiếp tục nhào về phía Lý Lạc Phàm.
Lý Lạc Phàm ném chuông trong tay lên không trung, vậy mà chiếc chuông lại bắt đầu vang lên ngay trên đỉnh đầu cương thi, tiếng chuông đánh thẳng vào đỉnh đầu hắn. Tiết tấu tiếng chuông càng lúc càng nhanh, cơ thể cương thi càng chậm lại. Lý Lạc Phàm nhân cơ hội này cử động chân, cô giãm mạnh xuống đất, bóng dáng mờ ảo vọt đến bên trái cương thi, thanh kiếm tiên xu trong tay đâm về phía trước, vừa lúc đâm xuyên qua trái tim của cương thi.
Cương thi gâm lên, da thịt ngăm đen lại có mùi khen vừa tiếp xúc với mặt đất lập tức biến thành bùn nhão, chỉ còn lại một đống xương trắng như tuyết làm bạn với hai bộ xương khô vừa bị đánh nát kia.
Chiếc chuông ngừng kêu, rơi xuống lòng bàn tay Lý Lạc Phàm, Lý Lạc Phàm đỡ chiếc chuông, đồng thời đâm thanh kiếm tiền xu vê phía quỷ mặc đồ đen, lớn tiếng quát: "Bây giờ đến lượt ông!"
Quỷ mặc đồ đen vốn định bỏ chạy không kịp phòng bị, mặt nạ bị kiếm rạch nát, mũ trùm bị kiếm gạt xuống, lộ ra khuôn mặt không có điểm nào đặc biệt.
Lý Lạc Phàm a một tiếng: "Xấu thật đấy!"
Sau nhìn thấy gương mặt của quỷ mặc đồ đen, đám quỷ đang bị trói trên cây không hẹn mà cùng lộ vẻ mặt nghi hoặc, lần đầu tiên, sự nghi hoặc dấy lên trong lòng chúng: "Trông tâm thường như vậy, đây thực sự là phán quan đại nhân sao?"
Quỷ mặc đồ đen cũng không ngờ mũ trùm đầu của mình bị gạt xuống, ông ta gào lên, tấn công Lý Lạc Phàm, Lý Lạc Phàm cười lạnh một tiếng: "Đang chờ ông đây!"
Một con dấu mang theo âm khí bay ra khỏi tay cô, lao thẳng đến chỗ quỷ mặc đồ đen. Quỷ mặc đồ đen thấy vậy, vô thức muốn bỏ chạy, nhưng tốc độ của con dấu nhanh hơn tốc độ của ông ta rất nhiều, dường như chỉ trong chớp mắt, con dấu nặng nề vỗ lên trán quỷ mặc đồ đen.
Quỷ mặc đồ đen đang lơ lửng lập tức rơi xuống, trên gáy còn có một dấu ấn màu đen rất lớn.
"Thu phục!" Lý Lạc Phàm bước đến, một tay nhặt con dấu lên, tay còn lại xách quỷ mặc đồ đen trên mặt đất lên, cười chế giễu: "Chẳng trách ông không dám đi xuống, bản lĩnh này của ông còn chẳng bằng cương thi đâu, sao lại vô liêm sỉ như vậy, dám lừa quỷ khác rằng mình là phán quan."
Quỷ mặc đồ đen vô cùng tức giận nhưng lại không thể làm gì, sức mạnh của ông ta đã bị con dấu phong ấn hoàn toàn, lúc này đừng nói là phản kháng, ngay cả nâng tay cũng rất khó khăn.
Lý Lạc Phàm dẫn quỷ mặc đồ đen đến cho đám quỷ đang bị trói trên cây xem: "Đây là phán quan đại nhân của các người đấy, còn muốn đời đời kiếp kiếp đi theo ông ta không?"
Một đám quỷ phẫn nộ nhìn quỷ mặc đồ đen, tiếng mắng chửi lập tức vang lên, nhất là nữ quỷ bị cắt mất một phần ngón tay kia, cô ta mắng càng to hơn.
Lý Lạc Phàm vỗ vỗ cô ta: "Cô tên là gì? Chết thế nào? Tại sao lại đi theo ông ta?"
"Tôi tên Lưu Xuân Hoa." Nữ quỷ ấm ức rơi nước mắt: "Tôi lái xe khi đang say rượu, đâm xe vào gốc cây rồi chết, nơi đó ở ngay gần đây. Âm khí ở núi này rất nặng, tôi lang thang trên núi, nửa đêm thì gặp phải hắn. Hắn nói hắn là phán quan, nếu tôi đồng ý làm tay sai của hắn, hắn sẽ bôi dưỡng tôi trở thành Quỷ vương, sau này có thể làm chủ một phương, nên tôi đồng ý."
Bạn cần đăng nhập để bình luận