Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Chương 108: Chương 108

Chương 108: Chương 108Chương 108: Chương 108
Chương 108: Chương 108
Nhưng mà khi cảnh sát khám nghiệm hiện trường và theo dõi camera giám sát, thì thật sự là cô gái đó đã tự mình đi lên sân thượng và nhảy xuống, đó chỉ là một vụ tự sát thông thường!"
Trương Đức Dũng ởi tới hành lang bên cạnh để tiếp tục tìm người, không hê có kiên nhãn mà hỏi một câu: 'Mấy chuyện này thì có thể chứng minh được điều gì chứ?"
Khuôn mặt của giám đốc quản lý nhà ăn càng trở nên tái nhợt hơn: "Trong hai năm rưỡi sau đó, cứ nửa năm thì lại có thêm một người tự tử, có người nhảy khỏi tòa nhà này và cũng có người treo cổ tự tử, ngoại trừ ông chủ nhỏ tự sát đầu tiên ra, năm người tự sát sau đó đều chết rất kỳ quái, đáng sợ nhất chính là...
Giám đốc quản lý nhà ăn bất chợt nuốt khan, giọng nói đột nhiên trở nên lắp bắp, run rẩy: "Gần đây có người nhìn thấy có người nào đó đứng ở cửa sổ sau khi tăng ca vào ban đêm, đợi đến khi người đó đi qua thì mới phát hiện chẳng có bất kỳ cái gì ở đó cải"
Trương Đức Dũng ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt lạnh thấu xương mà nhìn chằm chằm giám đốc quản lý nhà ăn: "Vậy là cậu nói chuyện một hồi lâu như vậy chỉ là muốn nói rằng có một con quỷ trong tòa nhà Thu Minh của chúng ta thôi sao?"
Đã đến thế này thì giám đốc quản lý nhà ăn cũng bất chấp hết tất cả mà nói: "Vậy ngài nói thử xem Ngô tổng đột nhiên biến mất trong đêm khuya, không phải gặp quỷ thì còn có thể là cái gì? Thực ra, giữa các nhân viên của chỉ nhánh mới thành lập ở đây cũng có tin đồn rằng tòa nhà này không được sạch sẽ, bởi vì Ngô tổng không tin vào những điều này, vậy nên nó chưa bao giờ được báo cáo về trụ sở chính. Nhưng bởi vì ngày hôm nay xảy ra chuyện như thế này, tôi nghĩ chúng ta vẫn phải tìm một đại sự chuyên về lĩnh vực huyền học tới để giải quyết, lỡ như quá muộn..."
Trương Đức Dũng không nói nên lời, thực ra nhìn từ góc độ của khoa học mà nói, anh ta không thể giải thích được tại sao Ngô Sơn Huy lại đột nhiên biến mất như vậy.
Anh ta bực bội mà đưa tay vuốt tóc, gãi đầu, sau khi gián đoạn mạch suy nghĩ, thì anh ta đột nhiên nhớ ra trong phòng bao có tới hai người, trong nháy mắt tấm lưng của anh ta chợt toát mồ hôi lạnh: "Đưa Lý tổng và Chu tổng của Tập đoàn Minh Quang đi trước, nếu như lại có chuyện gì xảy ra với họ thì chúng ta thực sự không có cách nào có thể giải quyết được!"
Giám đốc quản lý nhà ăn nhớ đến Lý tổng của Tập đoàn Minh Quang chỉ là một cô gái trẻ vừa mới trưởng thành, vội vàng mà lên tiếng nhắc nhở theo: "Đúng đúng đúng, thoạt nhìn qua vị Lý tổng kia trông có vẻ còn khá nhỏ tuổi, Trương tổng, ngàn vạn lần xin ngài đừng nói ra sự thật, kẻo lại làm cô ấy sợ hãi.'
"Đây chẳng phải là cậu đang nói những lời dư thừa saol" Trương Đức Dũng trợn trừng mắt, nói: "Tôi nói với cô ấy rằng tòa nhà này của chúng ta bị quỷ ám, Ngô tổng đã bị quỷ bắt đi mất rồi, cậu nghĩ là cô ấy sẽ tin tôi hay là cho rằng tôi bị bệnh thần kinh đây?”
Giám đốc quản lý nhà ăn im lặng, trong tình huống hiện tại này hắn ta cảm thấy rằng mình có bệnh thần kinh rồi. Trước đây hắn ta vẫn luôn nghe nói nơi này bị quỷ ám, nhưng không ngờ được rằng hôm nay bản thân lại thật sự gặp được chuyện kỳ lạ, bây giờ hắn ta không còn bất kỳ suy nghĩ nào ngoài việc muốn từ chức cả.
Cho dù bản thân kiếm được bao nhiêu tiên đi chăng nữa thì cũng phải có mạng mới hưởng được!
Hai người họ bước vội trở lại cánh cửa của phòng bao, Trương Đức Dũng không ngừng lao thẳng về phía của phòng bao bằng vô số sải chân dài, sau khi nhìn thấy Lý Lạc Phàm và Chu Thăng Thành bình an vô sự mà ngồi ở trong phòng bao, anh ta mới châm chậm thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận